Chương 3 - Sự tích anh Trịnh Trâu

3.4K 83 10
                                    

Sau Tết Nguyên tiêu, Trịnh Duẫn Hạo lại sang thôn bên cạnh làm thợ xây, còn nhà của hắn và Kim Tại Trung thì vẫn cứ đơn sơ như vậy, không  thay đổi gì thêm.

Quanh năm mới có được một tháng nghỉ ngơi, chẳng mấy chốc cuộc sống lại trở về guồng quay như cũ, cả hai lại đi làm đầu tắc mặt tối, nhưng không biết vì sao Kim Tại Trung lại cảm thấy chẳng còn cô đơn  như trước kia. Trước  kia, khi Trịnh Duẫn Hạo chưa phá bỏ bức tường, cuộc sống của cậu chỉ có một mình cô độc .  Ban ngày thì đi làm, tối về lại ngồi nghĩ vẩn vơ, nghĩ xem khi nào mình mới mua được trâu, rồi chừng nào mới cưới được vợ.

Dù bà con trong thôn không nói ra, nhưng cậu biết, họ vẫn âm thầm đem cậu và Trịnh Duẫn Hạo so sánh với nhau. Này nhìn xem, tiểu Trịnh người ta vừa trẻ tuổi lại vừa giỏi giang, một năm kiếm được biết bao nhiêu tiền. Lại nhìn sang cái người khác họ kia đi, cũng trẻ như tiểu Trịnh nhưng quanh năm chỉ biết  làm thuê chạy vặt, tiền kiếm được chỉ là số lẻ. Vậy mà làm hàng xóm với nhau được mới hay!

Năm nay, trong nhà Kim Tại Trung không những gắn đèn điện lại còn mua thêm bồn tắm, và cả chiếc dù màu đỏ xinh đẹp kia. Mọi người đều cho rằng cậu có tiền đồ rộng mở, nhưng  Kim Tại Trung không có mặt mũi nào nói ra sự thật, rằng tất cả những thứ đó đều là Trịnh Duẫn Hạo thương cậu mới mua.

Ngày đó, khi Trịnh Duẫn Hạo trèo qua tường bế cậu lên giường đất, sang hôm sau lại phá bỏ bức tường kia. Trong lòng Kim Tại Trung cũng hiểu ra một điều, cậu hiểu rằng ý của hắn là muốn cưới cậu làm vợ.

Kim Tại Trung vẫn luôn sợ tính mình ăn nói vụng về, không như Trịnh Duẫn Hạo rất giỏi ăn nói, có thể nói những cậu ngọt như mật, khiến người ta xao động con tim.

Mãi về sau  cậu  mới biết, dạng như Trịnh Duẫn Hạo không phải là giỏi ăn nói, mà  gọi là dẻo miệng. Các cô gái trong thôn ghét nhất mấy anh đàn ông miệng mồm dẻo quẹo như thế. Mỗi lần nghĩ đến việc đó hai má của Kim Tại Trung  lại đỏ bừng lên. Có một điều cậu không dám nói ra, rằng... cậu rất thích Trịnh Duẫn Hạo rỉ vào tai mình những lời ngọt ngào. Người khác nói mấy lời nọ kia cậu đều không thích,  duy chỉ có Trịnh Duẫn Hạo nói cậu mới thích nghe. 

Buổi sớm hôm nay, khi trời còn chưa sáng hẳn Trịnh Duẫn Hạo đã thức dậy thay đồ đi làm. Vì không muốn đánh thức Kim Tại Trung  nên hắn làm gì cũng rất đỗi nhẹ nhàng, rón rén ra tới cửa, ngay cả đèn cũng không dám mở. Chờ đến khi Kim Tại Trung  tỉnh giấc, đã thấy nhà cửa vắng tanh, cậu biết Duẫn Hạo lại sang thôn bên cạnh làm việc. Mấy ngày nay chắc là hắn vất vả lắm, chiều về nhà là cậu lại thấy bả vai hắn đỏ lên, mấy bao xi măng đó có bao giờ là nhẹ đâu.

Kim Tại Trung cũng hiểu rất rõ tính tình của hắn, tên Trịnh Duẫn Hạo này làm cái gì cũng nhiệt huyết cần mẫn, gần như là bán mạng. Bởi vậy tiền công hắn nhận cũng là nhiều nhất.  Kim Tại Trung nhìn hắn như thế không khỏi xót xa, cậu luôn muốn tẩm bổ cho hắn bằng những món thiệt ngon, nhưng Trịnh Duẫn Hạo không chịu, nhất quyết  chỉ ăn cháo rau thanh đạm, hắn nói muốn tích tiền mua cho cậu cái Radio.

Hắn nói nếu nhà có radio thì mỗi bữa cơm có thể bật lên nghe tin tức. Sau đó tích cóp đủ rồi sẽ mua cái tivi. Nghe nói người thành phố rất thích xem TV, xem cái gì mà Xuân Vãn*. Trịnh Duẫn Hạo biết Kim Tại Trung  rất thích những thứ đó, vì vậy hắn luôn nỗ lực kiếm tiền để sắm sửa cho cậu vui.

[CaoH-Edit]Ký Sự "Nhiệt Huyết" Của Vợ Đẹp Nhà Nông - HOÀNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ