Chương 121: Mộc Kiều
Núi có cây cây có cành, lòng tôi có người người lại không biết.
Sau khi giải quyết chuyện của Trâu Ba, bầu không khí trong giới giải trí liền trở nên sáng sủa hơn rất nhiều, mọi người cũng dần nhìn ra nguyên nhân ngày trước Kiều Tô đổi công ty. Không có cái bóng ma này, tính cách của Kiều Tô cũng trở nên cởi mở hơn, bắt đầu nguyện ý đi ra chơi đùa với bạn bè trong giới.
Hiện tại bạn thân nhất của Kiều Tô chính là Sở Khâm, ban đầu là Sở Khâm ra tay giúp cậu, cũng chỉ đường phát triển cho cậu. Cậu rất cảm kích Sở Khâm, cũng thật lòng thích làm bạn với Sở Khâm.
Sở Khâm có rất nhiều bạn trong giới, làm một người xã giao rộng, cậu thường xuyên phải ra ngoài hội hợp với bạn bè. Bất quá, là một "nam sĩ có chồng", báo cáo hành tung mọi lúc mọi nơi đã trở thành thói quen.
"Đang ở cùng Kiều Tô, Thiểu Dương với cả Chu Sướng nữa." Sở Khâm cười rót non nửa ly rượu đỏ cho Kiều Tô, một tay kia thì cầm di động nói, "Chắc là cỡ 9h quá."
Ở đầu điện thoại bên kia, Chung Nghi Bân đang đi ăn với khách: "Vậy anh cúp máy đây, em đừng có chạy lung tung, chờ anh đến đón em."
Cúp điện thoại, người khách nhìn Chung Nghi Bân cười: "Báo cáo hành tung với bà xã hả?"
"Không có, em ấy báo cho tôi đó chứ." Chung Nghi Bân mất tự nhiên hất hất cằm, bộ dáng rất là kiêu ngạo, "Tôi lập quy củ với em ấy, ra ngoài phải gọi cho tôi."
"Woa, Chung tổng đúng là biết cách dạy vợ nha." Vị khách cụng ly với Chung Nghi Bân rất là hâm mộ.
Chung Nghi Bân đắc ý nhíu nhíu mày, lúc này di động lại reo lên, anh bắt máy, không biết người bên trong nói gì đó, anh trả lời ngay lập tức: "Anh biết rồi, anh không uống rượu, nếu uống thì kêu tài xế..." Giọng nói kia, muốn bao nhiêu ngoan ngoãn liền có bấy nhiêu ngoan ngoãn.
Khách hàng: "..."
Sở Khâm cúp điện thoại, nhận được ánh mắt sùng bái của cả bàn, cậu không hiểu ra làm sao: "Nhìn gì đó?"
"Khâm ca, anh đúng là người thắng của đời người đó." Chu Sướng không ngừng hâm mộ, "Có thể kêu đến kêu đi ông chủ nhà mình như vậy."
Mạc Thiểu Dương cũng gật đầu theo, rất là tán thành. Kiều Tô mím môi cười.
"Tên mập khốn này, lại cười nhạo anh có phải không?" Sở Khâm đi tới, rót cho Chu Sướng một ly rượu lớn, "Uống cái này đi, không thôi sẽ truyền lời này của cậu lại cho Chung Nghi Bân."
Nhất thời Chu Sướng xụ mặt, chọc cho mọi người cười ha ha.
Hôm nay vài người tổ chức liên hoan, là bởi vì Mạc Thiểu Dương và Kiều Tô cùng đi quay 《 Món thập cẩm yêu dấu 》. Gần đây hai người hợp tác, đóng một bộ phim tiên hiệp. Mạc Thiểu Dương đóng vai một cậu trai có xuất thân bình thường, sau khi bái vào tiên môn từng bước trở thành người đứng đầu tiên giới; Kiều Tô thì diễn vai nam 2 tiên sư tuấn mỹ vô song, là sư tôn của Mạc Thiểu Dương,.
Đây là lần đầu tiên hai người hợp tác, quá trình lại rất khoái trá, kỳ này cũng quay đến tràn đầy cơ tình.
"Anh đoán là, sau khi bộ phim này được phát sóng, sẽ có CP quốc dân mới ra đời đó." Sở Khâm cười híp mắt nói. Bộ phim tiên hiệp này được cải biên từ tiểu thuyết, bản thân quyến tiểu thuyết này đã có rất nhiều hint rồi, tuy rằng các vai nữ trong phim đều rất xuất sắc, nhưng lại không có quan hệ sâu sắc với nam chính, nữ chính duy nhất lại chết vào lúc giữa phim, đến cuối cùng mới sống lại. Vị sư tôn này lại ngược lại, từ đầu tới cuối đều ở bên cạnh nam chính.
BẠN ĐANG ĐỌC
Mất Trí Nhớ Đừng Quậy!
Ficción GeneralTác Giả: Lục Dã Thiên Hạc (绿野千鹤) Thể Loại: Hiện đại, hào môn thế gia, giới giải trí, ông trời tác hợp, ấm áp, hài hước, 1x1, HE CP: Chung Nghi Bân x Sở Khâm Tình Trạng Bản Gốc: Hoàn (119 chương + 5 phiên ngoại) Tình Trạng Edit: Hoàn (ღ˘⌣˘ღ)