Chương 26

5.7K 311 9
                                    

Chương 26

Giờ tý đã qua, Nguyệt Quỳnh vẫn mở to mắt nằm trên giường. Hắn nằm sát vào phía trong, do dự một chút, lại trở về chỗ cũ. Hắn chỉ là không ngủ được, không phải là đang đợi ai cả.

Giờ tý canh ba, Nguyệt Quỳnh nhắm đôi mắt lại, đêm nay người nọ sẽ không đến đây. Trở mình, mặt hướng vào giường, Nguyệt Quỳnh đem chính mình chôn ở trong chăn, người nọ quả thực đã hạ cổ lên hắn, hắn thế nhưng lại bất tri bất giác chờ y đến. Màn bị ai đó xốc lên, Nguyệt Quỳnh chôn ở trong chăn nhất thời mở to mắt. Có người đẩy đẩy hắn, hắn cuốn chăn, dịch vào trong, dán sát vào vách tường. Trong lòng, thật sự không thể nói rõ là loại tư vị gì.

Chăn bị rút ra từ dưới thân, có người tiến vào chăn, nhấc hắn lên, xoay người lại. Còn không chờ Nguyệt Quỳnh thấy rõ đối phương, bóng người chụp xuống, bên miệng chính là cảm giác đau đớn quen thuộc. Hôm nay đại hôn, người này sao cũng không cạo râu.

"Ân ngô. . . . . ." Nụ hôn dần trở nên kịch liệt, trong miệng Nguyệt Quỳnh tràn ngập vị rượu. Tim đập thình thịch thật mạnh, người này vừa uống rượu thực đáng sợ. Qua hồi lâu, nụ hôn khiến hắn hít thở không thông cuối cùng cũng chấm dứt, thân thể Nguyệt Quỳnh vẫn còn đang run rẩy.

"Ta là ai?" Vành tai rơi vào tay giặc.

"Đem, ngô!" Vành tai bị cắn.

Đại chưởng thô ráp thâm nhập giữa hai chân hắn, vuốt ve thứ mềm mại của hắn, lại hỏi: "Ta là ai?" Nguyệt Quỳnh ngưỡng cổ, tiếp nhận những cái liếm cắn của đối phương, khi đối phương không kiên nhẫn cắn nhũ thủ của hắn, hắn mới mở miệng: "Nghiêm, sát. . . . . ." Hai chân bị tách ra, ruột dê trong cơ thể bị rút ra, vật cứng đáng sợ liền xâm nhập.

Đau, rất đau. Người này vừa uống rượu sẽ không chịu khống chế. Tay trái Nguyệt Quỳnh khoát lên vai Nghiêm Sát, tay phải bị Nghiêm Sát nắm, nhíu mày tiếp nhận những va chạm thô bạo từ y, nhưng lần này hắn không những không có xin tha, mà còn tùy theo luật động của Nghiêm Sát mà khóc, rên rỉ, kêu to.

Sau khi hết thảy đều an tĩnh lại, Nghiêm Sát nằm ở trên người Nguyệt Quỳnh thật lâu không rời khỏi, sợi tóc hai người cùng triền, gắn bó tương liên. Tay Nghiêm Sát càng không ngừng vuốt ve bụng Nguyệt Quỳnh, mãi đến khi da hắn bắt đầu đau.

. . . . . .

"Công tử, công tử."

"A! Xảy ra chuyện gì?"

Buông canh gà nhân sâm của công tử xuống, Hồng Thái lo lắng nói: "Công tử, không phải ta xảy ra chuyện gì, chính là ngài xảy ra chuyện gì." Thuận theo ánh mắt của Hồng Thái, Nguyệt Quỳnh lúc này mới phát hiện từ nãy đến giờ hắn thế nhưng lại chỉ xem một trang thư.

"Ai nha!"

Nguyệt Quỳnh làm rơi thư, khom người nhặt, sau đó hắn liền bị Hồng Thái nâng dậy, ấn ngồi lên ghế. Hồng Thái ngồi xổm trên mặt đất, nhặt thư cho công tử, lại hỏi: "Công tử, có phải ngài không thoải mái hay không? Ta đi tìm Từ đại phu."

"Đừng đi đừng đi, ta không sao." Chỉ là trong lòng loạn loạn thôi.

Nhặt xong rồi, Hồng Thái đem quyển thư kia lại đây: "Công tử, ta đi đem thư cất đây. Ngài uống canh gà, ta đi gọi Hoa Chước công tử đến chơi với ngài."

[HOÀN][DM] TÀNG YÊU - NELETANơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ