7

2K 305 101
                                    

"Xác chết biến mất rồi."

Winwin nói khi bước vào phòng bếp. Một sáng trong lành với không cái xác nào, đúng theo nghĩa đen.

"Gì cơ? Ý cậu là sao?" Doyoung ngơ ngác hỏi.

"Tôi vừa vào phòng Taeyong nhưng không thấy gì hết. Tất cả những phòng khác cũng thế." Winwin trả lời cùng lúc tìm đồ ăn trong tủ lạnh.

Kun nuốt xuống miếng cuối cùng.

"Kỳ lạ nhỉ, mọi lần đâu có thế. À không, chúng tôi không kiểm tra các xác chết sau khi phát hiện bao giờ cả."

"Có thể mọi lần cũng như thế nhưng chúng ta không hề để ý." Jungwoo thêm vào.

"Nhưng những ván em và Jeno chơi, các xác chết không hề biến mất!" Jaemin thắc mắc.

Mọi chuyện đang trở nên kì lạ, cảm giác như có gì đó sắp xảy ra.

"Nó không bốc mùi sao?" Winwin hướng Jaemin hỏi.

"Lúc mở cửa thì có, nhưng hầu như chúng em đóng cửa." Jaemin đáp.

Rồi một tràng im lặng bắt đầu. Phá vỡ nó, Jeno hỏi.

"Thế sao anh lại vào phòng anh Taeyong?"

"Tôi chỉ chán quá nên mở thử thôi." Winwin đáp.

"À đúng rồi! Tối qua anh có soi được ai không?" Jaemin nhớ ra thân phận của Winwin.

Winwin suy nghĩ.

"Tối qua lúc tôi chọn tên trên màn hình để soi thì có dòng chữ: đợi qua hai giờ sáng để biết. Khoảng hơn hai giờ tôi tỉnh. Nó ghi: dân."

"Tôi không hiểu lắm..? Tức là cậu vẫn giữ được chức năng à?" Doyoung khó hiểu.

"Tôi nghĩ bảo vệ đã bảo vệ tôi. Vì vậy dù bị chọn thì tôi cũng không bị tính là bị cắn nên không mất đi tiên tri." Winwin nói.

"Vậy ra bảo vệ còn sống." Doyoung gật gù.

"Vậy anh đã soi ai? Nên nói ra luôn đi chứ?" Jeno sốt ruột.

Mọi người như ngừng luôn việc ăn lại. Lời Winwin nói ra sẽ có thể cứu sống rất nhiều mạng người, vì loại trừ được một vô can.

"Sao nhỉ? Tôi đã nghi ngờ cậu, nhưng kết quả thì khác, Jeno." Winwin từ tốn nói.

Nghe được như vậy, Jaemin suýt nữa hét lên vì sung sướng. Không biết chuyện gì sẽ xảy ra, nhưng chỉ cần hai người cùng phe là cậu vui lắm rồi. Ít nhất hai người sẽ không phải giết nhau.

"Vâng, em là dân." Jeno thoải mái cười. "Giờ em sẽ không lo bị nghi ngờ nữa rồi."

Ngay lúc này, Kun định nói gì đó, nhưng tiếng tivi bị rè tự dưng vang lên rất lớn. Mọi người chạy vội vào phòng lớn, và màn hình tivi hiện lên một dòng chữ

"Đừng tổ chức bất cứ cuộc thảo luận với đông đủ số người ngoài giờ cho phép (8h đến 8h30) một lần nào nữa. Tôi đã châm chước cho các người nhiều lần rồi."

"Nó không muốn chúng ta nói chuyện lúc này." Jungwoo thở dài. Có vẻ như càng có thời gian thảo luận sẽ càng dễ tìm ra sơ hở. Nhưng lũ đứng sau vụ này ghét điều ấy. Chúng không muốn người chơi thắng dễ dàng, nên chỉ cho một khoảng thời gian ngắn để mọi người thảo luận. Chỉ với gần ba mươi phút tranh cãi, việc không xâu chuỗi được các sự việc một cách hợp lý và khôn ngoan rất dễ xảy ra, từ đó mà các quyết định hành quyết ít nhiều bị chi phối theo hướng xấu đi. Một cuộc tàn sát với bạo lực lời nói. Lũ xảo quyệt đáng chết!

[NCT][trò chơi ma sói. phần 2]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ