Đám trộm ai nấy đều mang theo khí giới, chen chúc nhau trước cửa thành cuối mộ đạo, dưới sự chỉ huy của lão Trần, vài chiếc thang rết được mang tới húc mở hai cánh cửa. Cửa thành vừa mở đã nghe vọng ra tiếng rít réo chói tai như có một hồn ma nữa đang điên cuồng gào thét, một số tên lính chưa từng tham gia đào mộ, nghe thấy âm thanh này liền vãi đái ra quần, nhưng mộ đạo lúc này toàn người là người, có muốn chạy cũng không chạy nổi.
Lão Trần biết tiếng kêu chói tai khác thường này hoàn toàn không phải do ma quỷ hiện hình, mà chỉ là âm thanh phát ra khi không khí được lưu thông đột ngột. Cửa thành vừa mở ra đã chạm phải hệ thống chống trộm, ngay lúc âm thanh kỳ quái ấy vang lên, lão Trần lập tức vẫy tay ra hiệu, đám người đang dùng thang rết húc cửa trông thấy tín hiệu của thủ lĩnh liền thét lên một tiếng, lập tức thu thang dạt về phía sau. Tốp trộm sau lưng họ nhanh chóng chất rơm ẩm giấu khiên da lấp kín cửa thành.
Tiếng gào thét trong địa cung mỗi lúc một đinh tai nhức óc, hàng chục mũi thuỷ tiễn màu đen mang theo mùi tanh nồng nặc từ trong cửa động bắn ra, găm lên khiên cỏ, xèo xèo bốc lên một làn khói trắng. Quả nhiên phía sau cánh cửa có bố trí bẫy bảo vệ huyệt môn, hễ mở cửa mộ ra sẽ lập tức chạm phải "thuỷ long". Bên trong hệ thống giống như súng nước này chưa đầy độc dược và axit, không cẩn thận dính phải nửa giọt cũng đủ khiến người ngợm lở loét xương cốt tan chảy, vô phương cứu chữa.
Lão Trần đã thăm dò biết trước bên trong thiên động tiên cung trên núi Bình Sơn từ xưa đã bố trí nhiều cơ quan mai phục phòng ngừa những kẻ trộm thuốc, về sau bị người Nguyên cải tạo thành âm trạch, các cơ quan này nhất định sẽ được lợi dụng triệt để, nên đã có phòng bị từ trước. Những bó rơm chất kín chắn trước đám trộm đều đã được ngâm dẫm nước, bên trong lại xếp mấy lớp da thuộc, giữa mỗi lớp da có trát bùn đất, gặp lửa không bén, gặp axit không mòn, thứ dịch độc đậm đặc kia tuy đáng sợ nhưng không sao huỷ hoại được tấm khiên cỏ trông có vẻ đơn giản này.
Lấy tấm khiên cỏ tiêu hao dịch độc của "thuỷ long", lại đợi thêm khoảng một tuần trà , đến khi bên trong huyệt môn tối đen không còn động tĩnh, cả đám mới chắc bẫy độc đã hoàn toàn vô hiệu. La Lão Oai dùng mũi súng đẩy chiếc mũ nhà binh đang đội lệch trên đầu, chửi um lên: "Con mẹ nó chứ, cái máy giết người này độc thật, nếu không có Trần thủ lĩnh liệu sự như thần, há chẳng phải mấy anh em ta đã bị gọt đầu rồi ư?" La Lão Oai vốn là tay cướp đường có số có má, hễ mở mồm thì toàn dùng tiếng lóng giang hồ, "máy giết người" ở đây ám chỉ bẫy rập chống trộm, còn "gọt đầu" có nghĩa là mất mạng. Hùng hổ chửi bới vài câu, hắn nóng vội dẫn đầu đám thuộc hạ tiến vào địa cung.
Lão Trần thân là thủ lĩnh, đương nhiên không dám có chút sơ suất, vội vàng ngăn La Lão Oai lại, tình hình phía sau cửa mộ thế nào còn chưa biết, trong núi Bình Sơn e rằng không chỉ có một cái bẫy này, cả đội quân ngần này người không thể liều mạng manh động, lúc này cần cử vài lính cảm tử vào trong dò đường trước đã.
Trong đám trộm Xả Lĩnh quả nhiên có năm sáu kẻ không sợ chết, lập tức bước ra khỏi hàng, tới trước mặt lão Trần hành lễ, tay cầm khiên cỏ, vai đeo lồng câu bánh thuốc, nối đuôi nhau bước qua cửa mộ, số còn lại đều đứng chờ bên ngoài. Suốt dọc mộ đạo dài dằng dặc, chỉ nghe những tiếng thở nặng nề, cùng tiếng bồ câu trong lồng gù gù, vỗ cánh.
BẠN ĐANG ĐỌC
Ma Thổi Đèn Tập 7: Thi vương Tương Tây
AdventureMa Thổi Đèn tập 7 - Thi Vương Tương Tây Truyện up lên chỉ để lưu trữ cá nhân, không nhằm mục đích thương mại.