Tôi yêu nhà tôi lắm (chương 7)

15.8K 9 15
                                    

Tác giả: Ngô Thị Quỳnh Mai

TÔI YÊU NHÀ TÔI LẮM (tiếp theo)

CHƯƠNG 7: "Cô ấy là của tôi"  

"Renggggggggg....." - lại tiếng chuông điện thoại. Tôi ghét nhất khi đang ngủ mà bị đánh thức. Mất cả hứng! 

- Alo - tôi nói giọng ngái ngủ 

- ....  

- Alo ! 

- ... 

- ALO! - tôi chịu hết nổi với cái kiểu điện thoại nhấc máy rồi mà không chịu trả lời - Ai ở đầu dây thì xin lên tiếng! 

- Happy birthday to you ! Happy birthday to you ..... - một giọng hát "không được hay lắm" cất lên làm tôi sốc, tuy nhiên tôi vẫn để người ta hát cho xong đã (tất nhiên, tôi là người lịch sự mà ^^) 

- ....ôi bất ngờ quá.... 

- Chúc anh Phan Minh Lâm "già" thêm một tuổi sẽ... "già" hơn, giàu hơn, xấu xí hơn, da mặt nhăn nheo hơn. He he - giọng Kim Thái cười khúc khích trong điện thoại 

- Biết ngay mà! Cái giọng hát có một không hai đó chỉ có của cô mà thôi! Ha ha! 

- Chuyện! Vì tôi là Kim Thái mà. Ha ha! - Cười to 

- Mà ai cho cô chúc tôi thế hả??? - tôi bắt đầu nhớ tới lời Kim Thái chúc - Nói cho mà biết hồi còn học đại học tôi là "hot boy" đấy nhá! Đàn ông năm mươi vẫn còn ngời ngời xuân sắc. Tôi không già được đâu nhóc con ạ! Haha! - tôi cười đắc ý  

- Ều, sao mà anh tự tin thế! Wait and see (đợi mà xem)!!! Ha ha - Kim Thái lại cười to rồi cúp máy ngay lập tức - tút...tút... 

- Này này.... 

Cái con nhỏ này đúng là láu cá quá thôi. Dám chọc tôi! Nhưng mà cũng vui đấy chứ! Công nhận một điều Kim Thái xinh xắn thế mà hát "rởm" không chịu được. Nghĩ cũng kì, tại sao hồi cô ta đứng trên cầu thì hát cũng đâu đến nỗi. Chắc có lẽ "rượu vào lời ra" nó thánh thót hơn. Ha ha! Nãy tôi phải lấy tay bụm miệng mãi không dám cười thành tiếng.Người tôi xốn xang, chân tay bủn rủn. Kim Thái mà hát trên sân khấu thì "thần kinh" như Thị Nở cũng phải bỏ chạy. Nghĩ đến đó thôi là bụng tôi đã căng lên vì tức cười.  

Vậy là tôi đã bước qua tuổi hai sáu. Cũng đâu có già đâu nhỉ! Vẫn còn trẻ lắm! Tôi lại đang tự khen mình rồi. Tôi thấy vui vui. Có lẽ cũng nhờ cú điện thoại vừa nãy của Kim Thái. Hôm nay tôi phải đi chuẩn bị một số thứ cho cuộc họp quan trọng ở công ti. Lúc đi ngang qua phòng ba tôi, tôi vô tình nghe được ông ấy đang nói điều gì đó: "Tôi nghĩ là cứ làm thế đi. Tụi nó cũng có ý như vậy mà!". Tôi sơ ý làm rơi cây bút, ba tôi giật mình quay lại thấy tôi thì vội vã cúp điện thoại. Ông tươi cười với tôi : 

- Con trai, chúc mừng sinh nhật! 

- Dạ, con cãm ơn ba!  

- Con nhớ chuẩn bị cho cẩn thận nhá! Chiều nay 5h tại phòng tổ chức sự kiện của công ti đấy! 

- Ủa có chuyện gì không ba? 

- Con quên ba dặn là tổ chức sinh nhật cho con sao? - ba tôi nhíu mày 

TÔI YÊU NHÀ TÔI LẮM!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ