9

61 3 0
                                    

Mặt trời đã ngả lưng xuống, thay vào đó là mặt trăng. Cứ khi mặt trời biến mất là mặt trăng lại xuất hiện, cũng giống như TaeHyung và Hyun Ji. Hai người biết nhau, cùng tồn tại nhưng không bao giờ cùng đứng chung một bầu trời. Chỉ có thể chạm mặt một cái rồi lướt qua nhau. Như ngày hôm nay vậy.

Hồi sáng đi học thì cả hai gặp nhau nhưng Hyun Ji cô chẳng liếc nhìn anh đến một cái và anh cũng vậy.

Trong lòng anh sao có cảm giác tiếc vậy. Nay tự dưng cố tình đi sớm để làm gì? Nhìn thấy nhỏ rồi trái tim reo mừng biết bao, nhưng khuôn mặt chẳng chút cảm xúc nào vậy.

Vậy anh cứ im lặng đi vào phòng học riêng của F7. Lúc đó còn đi qua lớp của nhỏ. Anh nhìn vào đó thấy Hyun Ji ngủ gục trên bàn. Trông nó mệt mỏi vậy. Nhưng thôi kệ, anh vẫn bước tiếp đến phòng của F7.

- Hôm nay, YoonGi không đến trường à?

- Anh ấy nói mệt nên nghỉ. Giờ anh qua lớp Hyun Ji đưa đồ ăn sáng cho em ấy đây.

Jimin nói tạm biệt JungKook rồi chạy đi ngay. Ấy vậy đến lớp của nhỏ mà lại thấy hình ảnh không phù hợp với nhỏ chút nào. Ngủ gục trên bàn. Anh lại đến thì YooNa từ đâu xuất hiện.

- Park Jimin đừng đánh thức cậu ấy. Cậu ấy ngủ cả tiết rồi.

- Hình như tiết sau của mấy người là Thể Dục hả?

- Ừ,

- Vậy càng phải gọi dậy.

Bỏ mặc lời ngăn cản của YooNa hay những đứa vùng lớp "Hoon In" Jimin vẫn tiến đến lay lay người dậy. Thế nhưng mới đụng vào người thôi mà có cái hơi nóng toát ra từ cơ thể nhỏ.

Jimin giật mình vội lay nhỏ dậy. Tưởng ngủ say lắm nhưng mới lay lay xíu nhỏ đã ngẩng đầu dậy. Vừa tỉnh đã thấy Jimin nên dù có mệt cỡ nào cũng phải cố gắng như không sao.

- Sao vậy? Không khoẻ à? - Jimin ân cần hỏi.- Này nếu mệt sao còn đến trường làm gì chứ?

- Không sao? Tối qua thức khuya quá thôi.

- Thôi, nào đi.

Jimin kéo Hyun Ji đứng lên rồi dìu cô đi ngay. YooNa ở lại với vẻ mặt rất hoang mang. Đầu tự đặt dấu chấm hỏi. Hai người này thân nhau từ khi nào vậy.?

Hyun Ji bị Jimin kéo đi như vậy cũng có chống cự chứ, nhưng đầu thì đau mắt thì hoa hết cả lên, sức thì chẳng có để phản kháng nên cứ bị lôi đi như con diều.

Ấy vậy tất cả lại lọt hết vào mắt Joen thiếu. Joen JungKook thấy mà máu sôi sùng sục, tức mà chẳng làm được gì. Dám kéo Hyun Ji của anh như vậy, đã thế nhỏ lại ngoan ngoãn đi theo càng làm anh tức thêm phần nào. Chẳng chần chừ JungKook đi theo rất nhanh. Tay nắm cánh tay còn lại của Hyun Ji làm cả hai người đang đi khựng lại.

Park thiếu quay lại xem kẻ gan to dám cản anh và cô đến với căng tin. Nhưng nhìn thấy cậu em JungKook cũng chỉ cười và hỏi.:

[BTSxGirl] SchoolNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ