[vkook ft. All] Just take 'em, my blood, sweat and tears (AU)

130 13 0
                                    

Có một cậu thanh niên tầm chừng 20 tuổi đơn thân một mình đến đây, một cái viện bảo tàng theo kiến trúc Hi Lạp cổ bị bỏ hoang.

Tuy nói là bị bỏ hoang, trên thực tế từ lúc nó được phát hiện cho đến bây giờ thì vẫn chưa được sử dụng theo đúng như vai trò của nó là một cái bảo tàng.

Viện bảo tàng này nghe nói đã tồn tại từ rất lâu, một số thuyết cho rằng nơi này thậm chí còn không được xây nên bởi bàn tay của con người.

Không một ai biết bên trong bảo tàng có trưng bày thứ gì, trông ra sao. Tất cả những gì được biết tới chỉ là một vẻ ngoài hoang tàn xác xơ, với đống vôi vữa đất đá vỡ vụn ở bên ngoài và bọc xung quanh bảo tàng là một khu rừng cũng không kém phần bí hiểm.

Lí do vì sao người ta không thể bước vào đó không phải là một thứ gì đơn giản. Bên cạnh những người sợ hãi nó, vẫn tồn tại những nhà thám hiểm thích phiêu lưu khám phá bất cứ nơi đâu bằng tất cả sự liều lĩnh. Tuy nhiên, khi người ta bước tới cánh cổng chính, dường như đã có một lực đẩy vô hình nào đó ngăn cản họ tiến sâu vào bên trong, và trước mắt họ tối đen lại. Giây phút tiếp theo nhìn thấy được ánh sáng cũng là khi họ đã phát hiện mình đang đứng ở ngoài bìa rừng bằng một cách kì lạ nào đó.

Cũng có nhiều chứng cứ cho thấy rằng, những cá nhân có thể bước vào đó, khi trở về đều hoá điên, thậm chí là liên tục cố gắng tự sát hoặc đã biến mất ngay sau khi bước vào cánh rừng dẫn tới viện bảo tàng.

Vì thế, nó đã trở thành một cấm địa.

Nhưng bên cạnh đó, vẫn có một lời đồn khác được truyền đi rộng rãi:

Bên trong bảo tàng có một thiên thần cánh đen, hay còn gọi là thiên thần sa ngã, hoặc ác ma.

Ác ma sẽ đáp ứng một điều ước của người đến gặp hắn, và sẽ đổi lấy một cái giá tương xứng.

Nhìn thấy những người trở ra từ bảo tàng đều điên rồ, họ nói có lẽ những người đó cũng đã đến xin toại một điều ước và đó là những gì họ phải nhận lại.

Cậu thanh niên ngước cổ nhìn cái bảo tàng rộng lớn trước mặt, có vẻ như đang còn bị choáng ngợp bởi nó.

Hai cánh cổng lớn đột nhiên hơi rung rinh, rồi tự động mở ra, để lộ khung cảnh ở phía bên trong là một cái sảnh lớn.

Thanh niên hít lấy một hơi như để áp chế đi nỗi căng thẳng, dè chừng bước chân vào nơi đó.

Người thanh niên tựa như một con kiến nhỏ bé khi đứng trên tiền sảnh với nền đất được lót bằng cẩm thạch bóng loáng, xung quanh là bao nhiêu bức tượng màu trắng vữa, những cặp mắt ấy như đang nhìn thẳng về phía cậu khiến cho cậu nhận lấy từng làn sóng lạnh run.

- Thỏ con, ta đã không nghĩ rằng ngươi sẽ dám quay lại đây đúng như giao ước. Ta đã xem thường ngươi rồi.

Một giọng nam lạ bỗng dưng vang lên từ một nơi không xác định. Cậu thanh niên giật nảy người, xoay xoay đầu về tứ phía để tìm ra nguồn gốc của giọng nói đó.

Những tiếng phạch phạch như có thứ gì đang quạt mạnh trong không khí xuất hiện, và vài chiếc lông vũ màu đen tuyền rơi lả tả xuống trước mặt cậu.

[BTS random fic] Nhà có 7 chàng tiênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ