Chương 23

4.2K 73 0
                                    

Editor: Trà Đá.

Cô cũng không ngốc, thu hết mọi chuyện vào trong tầm mắt.

Một người là em gái thầm mến anh trai, một người vừa là ba vừa là bạn của anh, còn một người là mẹ không hiểu cảm xúc của con trai, em gái là thư ký của anh, ba anh là cấp trên của anh, nhìn dáng dấp của mẹ Tô đoán chừng cũng là tiểu thư quyền quý, một tổ hợp gia đình rất kỳ quái.

Mục Tiểu Tuệ đứng im tại chỗ nhìn Tô Dịch đi xa, cánh hoa đào rơi rụng trên vai anh làm chói mắt cô.

Mẹ Tô tìm anh bởi vì công việc, cũng vừa lúc cô và anh đang ở cùng nhau,  cô không buồn vì mình trở thành bia đỡ đạn của anh, nhưng lại muốn trốn khỏi cái không khí áp lực. Rốt cuộc cô hiểu rõ khoảng cách giữa bọn họ, chính là khoảng cách giữa bụi rậm và sao.

Nhưng cô rất biết ơn anh, lúc cô đau khổ nhất thì anh chấp nhận ở bên cô vô điều kiện.

Khi Mục Tiểu Tuệ quay lại ký túc xá mới biết là chuyện trộm cắp đã được giải quyết, ăn trộm thừa dịp lúc kiểm tra vệ sinh rồi đột nhập vào ký  túc xá, mà chỉ cần đẩy cửa vào là có thể thấy ngay giường đệm của Liễu Bảo, nên mới thừa cơ trộm. Cô được rửa sạch mọi nghi ngờ, nhưng lại không có vui vẻ như trong tưởng tượng.

Lớp của Tô Dịch hoãn lại trong một tháng, cũng không đổi giáo sư mới, nên vẫn nhàn rỗi như vậy.

Trong một tháng này cô có nghe được một chút chiến tích về Tô Dịch.

Ngày  hôm đó đến lớp đầu tư, giáo sư chủ nhiệm khoa để sách xuống rồi nói:  "Nói đến đầu tư là tôi nghĩ ngay đến giáo sư Tô Dịch của các em, thành phố W là cái nôi của chứng khoán CJ, thầy ấy không bán chứng khoán, sau ba ngày liên tục rớt giá, khi tình hình đã nóng trở lại thì thầy ấy bán đi, nghe nói một lần bán như vậy lời mấy chục triệu, thầy ấy đã có danh hiệu 'Ngôi sao sáng chói của giới chứng khoán', bây giờ danh tiếng lại nổi hơn gấp nhiều lần......"

Hôm đó Mục Tiểu Tuệ ngồi ở bên dưới  nghiêm túc nghe giảng, lại một lần nữa ý thức được khoảng cách giữa hai  người bọn họ xa xôi biết bao nhiêu.

Trời sinh Liễu Bảo yêu thiết kế, mọi nhiệt huyết đều dành hết cho thời trang, ngày đêm đọc sách trau dồi thêm kiến thức về thời trang. Thượng Bình và bạn trai thì bận rộn vừa làm vừa học; Ô Thiến Hàm thì cả ngày bận suy nghĩ tìm mọi cách để hẹn hò với giáo sư Trương Ba.

Chỉ có một chữ dành cho Mục Tiểu Tuệ chính là ----- Rảnh.

Rảnh rỗi quá, cả ngày cô đều cắm đầu vào chơi bài Tú Lơ Khơ, cho đến khi  thua sạch thì coi ti vi, tình hình cứ như vậy kéo dài cho đến cuối tháng tư đi chơi xuân.

Ô Thiến Hàm cười gian xảo một tiếng, đưa điện  thoại di động cho Mục Tiểu Tuệ: "Tớ đã bấm số điện thoại của Trương Ba rồi, mau! Mau rủ thầy ấy đi chơi xuân vào ngày mai đi, nói thầy ấy phải đi cùng với bọn mình."

Mục Tiểu Tuệ choáng váng, cái này thật đúng là chuyện tình bất đắc dĩ mà!

"Alô!"

Cô sững sờ, khẽ nhíu mày: "Giáo sư Tô?"

Anh "Ừ" một tiếng.

Cô không tự chủ được đỏ mặt: "Ngày mai cả lớp đi chơi xuân, nên hy vọng  thầy và Trương Ba có thể đi cùng......." Rồi sau đó cảm thấy mời Trương Ba  mà không mời Tô Dịch thì có vẻ tệ, nên vội vàng bổ sung thêm một câu, "Giáo sư Tô có thời gian để đi chung không.........."

[FULL] Gặp Phải Giáo Sư Độc MiệngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ