Chương 49

119 10 0
                                    

Chanh Âm đi nơi nào làm cái gì, An Thiếu Du không biết, điều hắn có thể làm chỉ là ở trong nhà thay Chanh Âm chuẩn bị tốt nước nóng cùng với đồ ăn, đợi y quay trở lại là có thể trực tiếp nghỉ ngơi, nhưng từ lúc mặt trời mọc đến lúc mặt trời lặn, Chanh Âm lại cả ngày cũng không thấy bóng dáng, khi đêm đến, An Thiếu Du lo lắng không thôi, đang muốn ra ngoài đi tìm, lúc này, Chanh Âm đột nhiên trở về.

"Ai dô... Cuối cùng cũng làm xong rồi!"

Chanh Âm vào cửa hai má ửng đỏ, trên trán lấm tấm mồ hôi, hai tay cùng với trên quần áo đều dính một chút bụi đất, tuy rằng chật vật thế nhưng biểu tình xem ra lại thoải mái hơn bao giờ hết.

Là xảy ra chuyện gì tốt sao? An Thiếu Du không nhịn được nghĩ.

"A, đói chết mất, đói chết mất, Thiếu Du, có cái gì ăn không?" Chanh Âm dạo bước vào nhà, ngửi được mùi thơm của thức ăn lúc này mới hỏi.

An Thiếu Du đứng đó vừa gật đầu vừa trả lời, một bộ dáng dấp tiểu phó: "Cơm nước đều chuẩn bị xong rồi, bất quá ta nghĩ... Ngươi có lẽ nên đi tắm rửa trước thì tốt hơn."

Thấy hắn muốn nói lại thôi, Chanh Âm cúi đầu lúc này mới phát giác bộ dáng chật vật của mình, liền vội vàng cười đùa nói: "Ha ha... Ta làm xong việc quá mức vui vẻ, cũng không để ý đến... Vậy ta đi tắm rửa trước."

"Ừ."

"Đúng rồi, Thiếu Du."

"Chuyện gì?"

"Có thể giúp ta gội đầu được không?" Chanh Âm nói xong, cũng không chú ý tới đối phương bởi vì lời nói này mà khẽ giật mình, y tiếp tục nói, "Ta không rành việc xử lý đầu tóc cho lắm, nên là... Hì hì, chỉ có thể làm phiền ngươi thôi."

An Thiếu Du trầm mặc một lát, cuối cùng vẫn là trả lời: "Được, ta giúp ngươi."

...

Nước nóng, thùng tắm, xà bông, tất cả chuẩn bị ổn thỏa, Chanh Âm thoải mái cởi ra quần áo, không mảy may để ý đến sự tồn tại của An Thiếu Du, ngồi vào trong thùng tắm, làn da hơi lạnh tiếp xúc với thanh thủy ấm áp, mệt nhọc nguyên một ngày, cuối cùng cũng được thanh tĩnh lại.

"A..." Chanh Âm tựa vào trên thùng tắm, hai mắt khẽ nhắm, thỏa mãn phát ra một tiếng cảm thán, "Thật là thoải mái."

An Thiếu Du bất động thanh sắc đi tới phía sau y, nhẹ nhàng buộc lên mái tóc dài, sau đó lấy tay vốc một ít nước sạch tưới lên tóc đen của y, đợi tóc hoàn toàn bị nước thấm ướt, hắn lại cầm xà bông ở bên cạnh bôi lên trên đó.

Cảm nhận được động tác thuần thục của hắn, Chanh Âm nhắm mắt lại hưởng thụ, "Thiếu Du, trước đây ngươi thường gội đầu cho người khác sao?"

Thiếu Du hơi dừng một chút, sau đó lại nói: "Đúng vậy."

"Ồ? Là người nào có phúc lớn như vậy? Thê tử ngươi? Hay là hài tử ngươi?" Chanh Âm cũng chỉ là vô tình tùy tiện hỏi một chút.

"Chính xác là ái nhân của ta..." An Thiếu Du thấp giọng trả lời.

"Ái nhân?" Chanh Âm nghe xong không được tự nhiên, vì vậy hỏi, "Không phải thê tử sao?"

[Truyện Edit] Nhất Tiếu Phong Trần Chi Nghiệt Duyên - Sắc Như KhôngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ