Chương 032

901 98 3
                                    

Quyển 1 - Ngọc lục bảo: Thụ Hải ôn nhu

------ooo0ooo------

Phạm Âm trở lại phòng của mình, không biết tại sao, lại cảm thấy có chút mệt mỏi. Mệt mỏi này không phải là mệt ở trong lòng, mà là thân thể.

Là bởi vì do sa mạc sao... nhưng sao vừa nhắm mắt lại là cảnh vật ở Thụ Hải Wabenella?

Phạm Âm đá rơi giầy xuống, chui vào đệm chăn mềm mại. Cái chăn hẳn là vừa được phơi nắng, mùi vị thơm mát của mặt trời.

"Phạm Âm..."

Hả? Là giọng nói của phụ quân...

Phạm Âm vừa mới tiến vào giấc ngủ mở ra đôi mắt mơ màng, quả nhiên thấy được Tinh Linh Vương.

Tinh Linh Vương đè ở trên người mình, đôi mắt xinh đẹp màu mặc lục khiến người không dời ánh mắt đi được, giống như tất cả mọi thứ tốt đẹp trên thế giới đều ở bên trong, mái tóc dài màu bạc không buộc lên, tản ra ở xung quanh, như bày ra một tấm lưới lớn màu bạc.

"Phạm Âm... ta rất nhớ ngươi, rất nhớ ngươi..." Giọng nói của Tinh Linh Vương dịu dàng động lòng người, khổ sở nhìn Phạm Âm.

"Thật sao, phụ quân?" Phạm Âm vươn tay xoa nhẹ lên khuôn mặt anh tuấn của Tinh Linh Vương, ngón tay dừng lại trên khóe miệng của y lưu luyến không đi.

"Thật sự... Phạm Âm... Phạm Âm..." Giọng nói dịu dàng đến mức khiến người tan nát cõi lòng.

"Nhưng... tại sao ngươi vẫn muốn gạt ta chứ?" Phạm Âm nhẹ giọng than thở, cái tay dừng lại trên mặt Tinh Linh Vương biến thành chưởng đao, nghiêng vào cơ thể Tinh Linh Vương. Khuôn mặt vốn dịu dàng của Tinh Linh Vương thoáng cái trở nên dữ tợn, ở sau một tiếng rít nhọn đã biến thành một đoàn sương mù tiêu tan.

Mà phía sau đám sương mù lộ ra một gương mặt kinh ngạc của đàn ông, người đàn ông đó đang quỳ trên giường, tay phải nâng một cây dao găm, đang định ám sát Phạm Âm.

"Là huyễn thuật sư à, xem ra người nọ thật sự bỏ ra không ít tiền nha." Phạm Âm ngồi ở trên giường khẽ cười.

Người đàn ông ngơ ngác nhìn Phạm Âm, đôi mắt màu đen kia giống như một hắc động, rõ ràng là nguy hiểm vô cùng nhưng lại khiến người không có cách nào dời đi tầm mắt.

"Vậy... nói cho ta biết... là người nào phái ngươi tới?"

Phạm Âm chân trần đứng ở trên thảm trải sàn mềm mại, đằng trước nằm một bộ thi thể đàn ông nhân loại bị đốt trọi.

Hắn cởi áo xuống, lộ ra thân thể mềm mại trắng nõn. Thân thể của tinh linh có khung xương khá nhỏ, hơn nữa không dễ tích trữ mỡ, cho dù có cơ bắp cũng không dễ nhìn ra được, cho nên ấn tượng của con người đối với tinh linh có hơi thiên về nữ tính hóa.

Phạm Âm cầm một sợi lụa tơ tằm màu đen buộc mái tóc lên, sau đó thay một bộ quần áo màu đen, da thịt trắng nõn lộ ra càng thêm mỹ lệ, hiện ra sáng bóng như trân trâu không rõ ràng.

Tinh Linh Kiểu Bây Giờ [Hoàn]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ