Tô Tô nhìn tin nhắn cuối cùng Mộ Tư Dạ gửi trở lại , ngay trước ở mặt Mộ lão gia tử cùng Trương tẩu, "Vọt" một cái mặt liền đỏ.
"Thiếu phu nhân sao vậy? Không phải là phát sốt lên chứ?" Trương tẩu nhìn ra Tô Tô sắc mặt khác thường, ân cần hỏi .
"Không sao! Chẳng qua là cảm thấy hơi nóng, không có sao..không có sao. . . . . ." Tô Tô vội vàng trượt điện thoại đi động đóng lại, bỏ vào túi áo. Nếu như bị Trương tẩu cùng lão gia tử thấy được tin nhắn ái muội này, cô thật là không có mặt mũi sống!.
Cái tên Mộ Tư Dạ này, lúc lãnh đạm thì tựa như sông băng Bắc Cực, đối với cô chẳng quan tâm. Nhưng bây giờ lại nồng nhiệt giống như sa mạc ở vùng xích đạo, không có lúc nào là không dịu dàng quan tâm cô. Ô ô. . . . . . Cô rốt cục trải qua vai nữ chính trong tiểu thuyết rồi, còn có cuộc sống "Tính phúc" (chỉ đời sống xxoo của vợ chồng), nhưng mà, nhưngmà. . . . . . Quá độ cũng là không tốt nha! Cô phải tìm thời gian, cùng hắn thật tốt nói chuyện một chút.
Tô Tô phát hiện trong tay khăn quàng cổ đan khá hoàn chỉnh, mới thực hành không cùng Trương tẩu học nữa, nghĩ tới, dù sao coi như là quà đáp lễ đi! Liền gửi cho chuyển phát viên giúp cô đưa đến công ty của hắn đi.
Không thể nói lý do tại sao, chính là không thể chờ đợi , muốn mình vì hắn đan khăn quàng cổ đưa cho hắn, đây cũng là một loại 'Trả lễ lại' nha, hắn không phải là vừa mới tặng hoa cô sao? Tô Tô bắt đầu tưởng tượng, phản ứng khí hắn kích động trở về ! Nghĩ tới, nghĩ tới, Tô Tô mặt thoắt cái đỏ lên. Cô đây là đang làm gì? Khiêu khích sắc tâm của hắn sao? Nghĩ tới đây, mặt của cô lại càng nóng hơn! Vì để tránh bị ông nội cùng Trương tẩu giễu cợt, vội vàng chạy đi vườn hoa đi dạo một chút.
Tô Tô hai tay đút ở trong túi áo, trong vườn nhàn nhã tản bộ, trong đầu từng ly từng tý tất cả đều là hình ảnh mấy ngày nay, trừ ăn cơm ra, ngủ cùng đi làm, Mộ Tư Dạ thời gian còn lại, cơ hồ tất cả đều nằm ở trên người nàng luận động. Kỷ lục nhất, một ngày một đêm dùng hết một hộp Durex, nhớ tới thật là đỏ mặt. . . .
Không bao lâu sau, Mộ Tư Dạ liền lái xe trở về, mới vừa xuống xe liền chạy thẳng tới phòng khách, muốn lôi kéo Tô Tô vào phòng, buông thả đè nén dục hỏa trong người hắn. Nhưng mà trong phòng khách có gia gia, cóTrương tẩu, nhưng lại không thấy Tô Tô.
"Tô Tô đâu?" Mộ Tư Dạ hỏi thẳng vào vấn đề.
Mộ lão gia tử nhìn trên cổ hắn, quấn khăn quàng cổ màu xanh ngọc, tựa tiếu phi tiếu (cười như không cười) nhìn hắn một cái, "Gấp như vậy tìm Tô Tô, có chuyện gì sao?"
"Đương nhiên có chuyện." Còn là đại sự nối dõi tông đường đây! Ông nội làm sao lại không lo lắng chứ, sao lại có thể bình tĩnh như thế chứ?
Mộ lão gia tử chỉ chỉ hướng vườn hoa, "Nói muốn đi vườn hoa dạo một chuyến, nếu như không vội , chờ một chút nó cũng sẽ trở lại ."
Vội! Hết sức khẩn cấp, sốt ruột vô cùng! Hắn không chờ được rồi! Thời điểm khi hắn thấy cái kia khăn quàng cổ, trong lòng tất cả đều sáng tỏ, trong khoảng thời gian này, Tô Tô cất giấu một món màu xanh ngọc gì đó, hắn còn không có nhìn ra là cái gì, thì ra là cô vì mình đan khănquàng cổ! Nhớ tới cô tính vô tâm, cư nhiên chịu vì mình lâu như vậy đan khăn quàng cổ, Mộ Tư Dạ trong lòng nói không ra là cái gì cảm giác, chỉ biết là, loại cảm giác này trong trái tim thật ấm áp! Hắn từ chối ngồi ở phòng khách khoanh tay đợi thỏ, liền dùng chân dài, chạy thẳng tới đình viện tìm Tô Tô.
BẠN ĐANG ĐỌC
CHƠI ĐÙA EM ĐẾN NGHIỆN
RomanceChơi đùa em đến nghiện!!! Tác giả: LĂNG HỀ HỀ Mang theo vẻ ngòai thuần khiết, du ngoạn qua tình yêu của anh. Nội tâm sa vào ái tình, đắm chìm trong nhiệt tình của anh. Tô Tô bình sinh không có tham vọng, chỉ muốn làm một trạch nữ (gái lười, thích...