Một tháng sau...
Bệnh viện XYZ...
- Baekhyun!!! Baekhyun ahhhhh ~ Mau lại đây!!
Một tên nhiều răng nào đó vừa ung dung gác chân lên thành giường xem tivi, vừa luôn miệng gọi tên Baekhyun.
- Đây đây. Chờ tớ một chút.
Baekhyun vừa cuống cuồng rửa đống táo trong rổ vừa nói vọng ra, giọng như sắp hụt hơi đến nơi. Cậu sắp bị chọc tức đến chết rồi!!! AAA!! Từ khi Chanyeol tỉnh lại cứ luôn viện cớ mình là bệnh nhân để bắt nạt Baekhyun, xoay cậu quay như chong chóng. Giả dụ như sáng nay, Baekhyun tỉnh giấc, định ra ngoài vận động một chút cho khỏe người, chân vừa hạ xuống mặt đất chưa đến 2 giây lại bị một một cánh tay ôm lấy ngang eo kéo xuống, cả người vô thức ngã nhào vào lòng Chanyeol. Baekhyun ngước mắt uất ức nhìn Chanyeol:
- Ya!! Tớ muốn dậy, còn rất nhiều việc phải làm.
- Không cho - Chanyeol vòng tay ôm chặt người trong lòng, nhe răng cười đắc ý, nét mặt rất hưởng thụ. Baekhyun tức giận định giơ chân đạp cho cậu ta một cái nhưng chợt nhớ ra cậu ta là bệnh nhân nên không dám, đành bất lực nằm yên cho Chanyeol ôm mặc dù cái tư thế này sắp làm cậu ngạt thở đến nơi. Mãi đến gần trưa Chanyeol mới miễn cưỡng thả cậu ra, Baekhyun vừa được thả, tức tốc đứng dậy cầm bát đi mua cháo. Thực ra hôm nào thằng nhóc Sehun cũng cùng Luhan hyung mang cháo cậu ta tự tay nấu đến, dặn Baekhyun nhớ cho Chanyeol ăn hết nhưng cậu có chết cũng không dám để Chanyeol động vào đống đồ ăn đen sì ấy, chỉ sợ cậu ấy ăn xong sẽ lại lăn ra bất tỉnh. nên ngày ngày vẫn phải ra quán cháo gần bệnh viện mua, tuy xếp hàng có hơi lâu nhưng vì sự an toàn của Chanyeol nên cũng không ngại.
Ăn cháo xong nhân tiện có một túi hoa quả do Xiumin hyung mang đến nên mang đi rửa để Chanyeol ăn. Quay trở về hiện tại, cái tên Chanyeol vẫn đang nằm trên giường bệnh réo gọi tên cậu, hình như "Baekhyun ah" đã trở thành câu cửa miệng của cậu ấy. Sai bảo cậu bỗng nhiên trở thành thú vui của Chanyeol, đúng là muốn chọc cậu tức chết mà. Nhớ lại một tháng trước, lúc mới tỉnh dậy còn giả bộ bị mất trí nhớ, hỏi cậu là ai làm Baekhyun sợ muốn chết, khóc lóc ầm ĩ bắt cậu ấy nhớ lại cho bằng được thật may là lương tâm Chanyeol cũng thức tỉnh, thấy Baekhyun khóc thương tâm như thế đành thú nhận. Kết quả là bị dỗi mất một ngày.
- Baekie!! - tiếng gọi của Chanyeol cắt đứt dòng suy nghĩ của cậu, Baekhuyn vội cho mang đống tao ra.
- Đây!! để tớ gọt táo cho cậu ăn.
Chanyeol gật gật đầu, tắt tivi tập trung hoàn toàn vào người đang cẩn thận ngồi gọt táo trước mặt cậu. Baekhyun gọt xong, cắt hết hột bỏ vào chiếc đĩa cạnh giường Chanyeol:
- Được rồi, mau ăn đi.
- Bỗng nhiên không muốn ăn nữa - Chanyeol chợt cười gian, tựa đầu vào thành giường, chưng ra giáng vẻ rất lười nhác.
- Cậu phải ăn mới mau khỏe được - Baekhyun mang đưa một miếng táo đến trước mặt Chanyeol cố ép cậu ấy ăn.
Chanyeol đột nhiên nhắm mắt, đưa mặt tới gần Baekhyun nói:
- Hôn tớ một cái thì tớ mới ăn!! - Khuôn mặt Chanyeol bỗng ở rất gần, làm tim Baekhyun đập thình thịch, quả thực cái tên Chanyeol này rất đẹp trai nha. Từng đường nét trên khuôn mặt cứ như được chạm khắc vậy. Cậu đỏ mặt, từ từ đến gần chạm nhẹ môi mình vào môi Chanyeol. Xong xuôi đang định rời ra thì bị bàn tay Chanyeol kéo lại, cuốn Baekhyun vào một nụ hôn sâu hơn.
BẠN ĐANG ĐỌC
HỐI HẬN - Chanbaek - End
FanfictionTên truyện: Hối hận. Tác giả: Củ Cải Ngào Đường. Nhân vật: Chanyeol - Baekhyun. Tình trạng: Hoàn thành.