Đội điều tra Vong linh - ý nghĩa như tên, chuyên tiếp nhận và giải quyết những vụ án có dính dáng hoặc do người ở thế giới bên kia gây ra. Ban đầu khi có thông báo thành lập đội rất nhiều người đã lên tiếng phản đối. Dù sao nhắc đến Âm Tào Địa Phủ có được mấy người thật sự nhìn thấy, khoa học cũng chưa thể giải thích được thì làm sao khiến người tin tưởng. Nhưng người đề nghị thành lập - Hàn Canh là con trai của Cục trưởng, vào ngành chưa được 5 năm đã lập được nhiều chiến công. Sau mấy lần xem xét, cuối cùng đơn xin đã được thông qua và Đội điều tra thuận lợi hình thành.
Nghe giới thiệu, Phác Chính Thù cũng hết sức kinh ngạc không ngờ đến vấn đề tâm linh như thế này cũng có cơ quan nhà nước chú ý đến.
Trong lúc cảnh sát làm nhiệm vụ của mình, Hách Tại chạy ra ngoài đón Khuê Hiền.
"Anh, sao sắc mặt mấy người bên kia đường có vẻ lạ lạ?"
"Hay chúng ta qua hỏi một chút?"
"Được đó"
Hai người cùng đi sang bên đường, hướng về phía những người lạ mặt.
"Chào anh, có thể cho chúng tôi hỏi chút..."
"Không tôi không biết gì hết."
"Đúng đúng, tôi chỉ đi ngang thôi."
Liên tục vài ba người, khi Hách Tại vừa lên tiếng đã vội vã xua tay bỏ chạy, dáng vẻ hết sức sợ hãi.
"Mấy người này bị gì vậy trời"
Triệu Khuê Hiền cau mày, lần đầu gặp phải tình cảnh bị xa lánh cảm giác vô cùng khó chịu.
"Các cậu...là cảnh sát hả?"
Một giọng nói già nua khô khốc vang lên phía sau khiến cả hai giật mình, hóa là một cụ già ăn xin mặt mũi lem nhem, ăn mặt rách rưới trông khắc khổ vô cùng.
"Tôi có thấy chút chút, chắc giúp được các cậu đó"
Hách Tại chợt nghĩ ra gì đó, chạy vào nhà Ngô Hiểu mượn lại tấm hình chụp 6 người.
Khuê Hiền tranh thủ hỏi ông cụ vài điều:
"Tôi hay xin ở khu này, cứ đi ngang đây là lại nghe có tiếng hét vọng ra từ bên trong..."
"Là tiếng hét của Ngô Hiểu sao ạ? Bác nghe được là hét cái gì không?"
"Hình như là... không phải tôi, là bà ấy làm, không phải tôi..."
Có vẻ đúng như suy nghĩ của mọi người...
Hách Tại trở ra đưa cho ông cụ xem hình, ông cụ dòm dòm rồi đưa tay chỉ vào thanh niên đẹp trai sáng sủa đứng ngoài rìa cạnh Phạm Mỹ Nhân:
"Năm năm trước tôi bắt đầu tới đây xin, được khoảng 1 tháng thấy có nhóc này tới nhà cô gái gõ cửa, khi tôi định đi thì nghe tiếng cãi vã, rồi cậu nhóc đá cửa ra ngoài, mặt nhìn giận dữ lắm, hai năm sau cậu ta lại tới nhưng chỉ đứng ở cửa sổ nhìn một lát rồi đi. Từ đấy không thấy ai đến mà đổi qua tự cô gái la hét, như bị thần kinh ấy riết ai cũng sợ, nói cô bé bị ma ám rồi."
"Cụ nói chuyện với chị ấy bao giờ chưa ạ?"
"Tôi đâu có điên, nghe đâu lúc trước gia đình con bé này cũng chẳng tử tế gì nên từ lúc có mấy chuyện lạ lạ xảy ra người ta né hết, đi ngang đều đi đường vòng"
BẠN ĐANG ĐỌC
[Fanfic][HaeHyuk] My love, my ghost
FanficTác giả: Jely Thể loại: Namxnam, fanfic HaeHyuk, vườn trường, kinh dị ma quái. Văn án: Có một số người, được ban cho đặc quyền nhìn thấy thứ người thường không thể thấy. Lý Hách Tại vốn không tin chuyện thần linh ma quái. Cho tới khi án mạng xảy ra...