C9

3.1K 97 4
                                    


Từ khi xảy ra trận cãi vã, trong hoàng cung tràn ngập hơi thở bất an.

Mặc dù không ai đề cập tới, nhưng mỗi tư quan đều âm thầm đề cao thận trọng, quan hệ giữa nữ vương bệ hạ và hoàng thái tử điện hạ đã trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết.

Hoàng thất lung lay sắp đổ luôn bị Quân bộ như hổ rình mồi chực chờ nhảy vào xé xác, một bên cố gắng duy trì bề ngoài vinh quang tôn quý, một bên đối phó với mâu thuẫn nội bộ không muốn lộ ra cho người ngoài hay.

Làm thế nào mới phải đây? Với tư cách là những thận cần lâu năm, nhóm tư quan trung thành và tận tâm với vương tộc, từ tận đáy lòng buông một tiếng thở dài âu lo.

Giữa thời điểm bọn họ phiền muộn nhất, bỗng nhiên một tia sáng xuất hiện. Có lẽ ý thức được nguy cơ nghiêm trọng của vấn đề, sau nhiều ngày im lặng chiến tranh lạnh, nữ vương bệ hạ cao quý rốt cuộc chủ động triệu kiến hoàng thái tử điện hạ.

“Bệ hạ, hoàng thái tử điện hạ đến rồi ạ.”

“Cho vào.”

Mời hoàng thái tử Feller vào thư phòng xong, không cần nữ vương phân phó, tư quan Moka lặng lẽ cáo lui, hơn nữa còn cẩn thận khép cánh cửa có chức năng cách âm ưu việt lại kỹ càng.

Làm tư quan tâm phúc của nữ vương, y rất tường tỏ, hai mẫu tử này cần được nói chuyện riêng với nhau.

“Bệ hạ.” Feller cố gắng bảo trì thái độ tao nhã bình thản nhất mà hắn có thể, song, trong giọng nói vẫn khó tránh khỏi gượng gạo “Người triệu kiến ta sao?”

Lần gặp mặt trước đã chấm dứt trong trạng thái cuồng nộ, khi bản thân gào lên những lời chỉ trích bén nhọn hà khắc, hắn còn nhớ rõ cảnh nữ vương đã tức giận mà liên tiếp thét lớn “Đi ra ngoài!”.

Một mặt hắn phẫn nộ vì sự lạnh lùng của mẫu thân, nhưng về phương diện khác, đối với nữ vương cao quý có huyết thống gần gũi với mình này, hắn luôn đem lòng ngưỡng mộ cùng kính sợ.

Cho dù là hoàng thái tử từ nhỏ đã được mọi người dày công giáo dưỡng, lúc này cũng không biết nên dùng thái độ nào mới thích hợp với thân phận và tâm tình của mình.

So với hắn, tư thái của nữ vương rõ ràng điềm tĩnh ưu nhã hơn nhiều. Có lẽ vì trước khi hắn đến, bà đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng.

“Feller, đến ngồi trước mặt ta.” Giọng nói nữ vương ôn hòa, phần nào làm dịu bớt hoang mang của hoàng thái tử. Hắn nghi hoặc mà nheo mắt đánh giá mẫu thân của mình, sau khi suy xét cẩn trọng, mới nhấc chân, đi đến ngồi ở ghế sô pha đối diện.

Giữa hai người là chiếc bàn trà mặt bàn được trải khăn thêu có tua rủ xuống, sợi tơ vàng được móc lẫn trong tua, dưới ánh đèn lấp lánh óng lên càng tăng thêm cảm giác hoa lệ, khiến hoàng thái tử có chút chói mắt.

“Chúng ta cần nói chuyện với nhau, Feller.”

“Xin tuân theo phân phó của người, bệ hạ.” Hoàng thái tử rốt cuộc cung kính trả lời.

Dường như nhìn thấu bất mãn cấn trong lòng hắn, khóe môi nữ vương bệ hạ dật ra ý cười bất đắc dĩ “Có thể quan hệ của chúng ta không được thân thiết như mẫu tử bình thường, nhưng con à, dù sao ta cũng là mẫu thân của con, tương lai để con nắm vương vị là điều đương nhiên. Feller, con nhất định phải tin ta, không phải vì ta không thương con, mà ngược lại rất yêu con là đằng khác. Vương vị là một gánh nặng nặng nề, vì thế mà ta đã phải trả giá cả cuộc đời của ta, mà con lại là hoàng thái tử, thế nên tương lai con cũng phải trả giá cả cuộc đời của con.”

[ĐM Full] TRỪNG PHẠT QUÂN PHỤC HỆ LIỆTNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ