Tiệc trà của thỏ Tháng Ba luôn được tổ chức vào lúc Năm giờ chiều mỗi ngày. Nó sắp một cái bàn dài ở ngoài trời, với cơ man là bánh ngọt, mật ong, tách, chén. Nhân vật của buổi trà chiều này thông thường chỉ có Mũ Điên và Chuột Sóc. Chuột Sóc thì lúc nào cũng ngủ và thổi bong bóng bằng mũi, nên thỏ Tháng Ba cố tình chọn một cái ấm trà to và nhét nó vào đó. Mũ Điên thì ngồi ở vị trí chủ tọa. Thỏ Tháng Ba nghĩ rằng như vậy cũng được. Vì suy cho cùng, hắn ta là kẻ khôn ngoan nhất cả bọn và hay có mấy câu đố khá vui.
Nơi ở của thỏ Tháng Ba là một mảnh đất cằn cỗi với một cái cối xay gió bị cháy mất phần cánh. Bầu trời lúc nào cũng xám xịt mịt mùng. Mọi thứ ảm đạm và buồn tẻ. Chuột Sóc ngủ liên tục. Và Mũ Điên thì mấy hôm nay rất lạ. Hắn ta không thiết đến việc rót trà vào trong tách nữa, mà tựa lưng vào ghế vẻ suy tư. Cái mũ của hắn sụp xuống, che đi đôi mắt màu xanh lục và hàng lông mày đỏ - y như màu tóc của hắn, được tỉa khá đỏm dáng. Mấy hôm trước, thỏ Tháng Ba thấy Mũ Điên mang ra một cái gương và tô lại phần phấn mắt của mình. Nhìn hắn như đang chuẩn bị chào đón một sự kiện nào đó.
Lúc này, Mũ Điên vẫn giữ nguyên tư thế cúi đầu. Tay trái đặt lên ngực. Thỏ Tháng Ba quết bơ vào bánh mì, trong khi mắt vẫn đang quan sát hắn. Rồi đột nhiên. Mũ Điên ngẩng mặt. Hắn nở nụ cười hưng phấn. Hàm răng khấp khểnh của hắn lộ cả ra ngoài, làm người ta có ảo giác rằng hắn đang chuẩn bị nhào tới và cắn thứ gì đó.
"Thỏ Trắng đã về!"
Thỏ Tháng Ba giật nảy mình. Đôi tai dài của nó vểnh lên nghe ngóng. Khi bắt được những tiếng bước chân và những tiếng "tích tắc, tích tắc", nó cũng kêu lên, "Thỏ Trắng đã về!"
Chuột Sóc nghe thấy tiếng động, vội vàng mở nắp ấm trà, cũng reo lên, "Thỏ Trắng đã về!"
Hai cái bóng một lớn một nhỏ xuất hiện phía sau rặng cây khô héo, chỉ còn trơ những cành. Thỏ Trắng dắt tay một cậu bé, tay còn lại cầm chiếc đồng hồ quả quýt quen thuộc. Nó bảo, "Vừa may. Chúng ta đến đúng giờ Chuột Sóc tỉnh ngủ."
"Không đâu, tôi chỉ giải lao thôi." Chuột Sóc ngáp một cái, sau đó lại chui vào ấm trà. Người ta nhìn thấy có bong bóng thổi ra từ vòi ấm.
Mũ Điên đứng hẳn dậy. Hắn không đi đường vòng, mà dẫm lên trên bàn trà để đến được đầu kia của cái bàn - nơi Thỏ Trắng và cậu bé đang đứng. Mũ Điên bước đi chẳng từ tốn chút nào. Bánh ngọt bị hắn dẫm bẹp và tách chén thì rơi loảng xoảng. Nhưng cũng chẳng ai bận tâm. Thỏ Tháng Ba sẽ biết xoay xở để thay tất cả chúng. Mũ Điên xoa hai bàn tay vào nhau, dải lụa trên mũ lắc lư theo từng nhịp nghiêng đầu của hắn. Hắn đang rất vui vẻ.
"Xin chào. Trời, tôi đã chờ rất lâu rồi. Để gặp..."
"Hoseok." Thỏ Trắng tiếp lời. Mũ Điên gật đầu, không có vẻ gì là bối rối, "Hoseok."
"Um...X - Xin chào?" Hoseok rụt rè khi nhìn thấy cánh tay đang đưa ra của Mũ Điên. Song cậu vẫn quyết định bắt lấy. Mũ Điên chỉ chờ có thế. Hắn vẫy tay như điên, khiến Hoseok có cảm tưởng cánh tay của mình cũng sắp bị đứt lìa.
"Tôi là Mũ Điên, kia là thỏ Tháng Ba, còn cái bình bong bóng kia - à không, ở bên trong cái bình bong bóng kia là Chuột Sóc. Rất vui được gặp cậu, Hoseok. Và tôi tin là chúng ta có nhiều chuyện để bàn đấy." Mũ Điên nói một lèo không vấp, sau đó kéo Hoseok tới bàn trà và ấn cậu ngồi xuống một cái ghế. "Trà nhé? Hay bánh ngọt?"
![](https://img.wattpad.com/cover/173175081-288-k416483.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
yoonseok | wonderland
Fanfiction"Ai là Mũ Điên?" Dựa trên tác phẩm "Alice in Wonderland". ⚠️ Có yếu tố lạm dụng trẻ vị thành niên. Có thể gây khó chịu. Cân nhắc trước khi đọc.