Chương 28: Cai thuốc

3K 68 0
                                    

Dương Nghị cười híp mắt, liếc xéo Tô Diệp, "Thế nào là không được?"

Tô Diệp vừa ngượng vừa giận, cau mày lườm anh một cái, nghĩ thầm người ta đều nói đàn ông là động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới, xem ra đúng là như vậy, cô nheo mắt không nói gì, trong lòng tính toán, đến lúc đó nếu anh dám làm xằng làm bậy, cô liền trở mặt, tuyệt đối không thể để cho anh chiếm được lợi.

Đèn đỏ, Dương Nghị cười ha ha ngừng xe lại, nhích thân thể đến gần Tô Diệp, chăm chú nhìn cô, trêu chọc nói: "Nghĩ gì thế? Tính cảnh giác của em quá thấp, anh đến gần như vậy rồi mà em chẳng có phản ứng gì!" Tô Diệp vẫn không nói gì, cũng không nhìn anh, Dương Nghị cười nói: "Mười ngày trước, cấp trên đã đưa lệnh thuyên chuyển xuống, công việc cũng đã bàn giao lại, hiện tại doanh trưởng mới đã lên nhận chức rồi. Mấy ngày này anh đều ở nhờ nhà của chiến hữu, hắn bình thường đều ở quân khu, phòng ở để không, nghe nói em muốn tới, liền cho chúng ta mượn nhà, nhưng em yên tâm, có một số chuyện, nếu em không đồng ý, anh sẽ không làm!"

Tô Diệp lập tức thẹn đến mức muốn tìm cái hố để chui xuống đất, nhưng trong lòng lại vô cùng ấm áp, cô mím môi cúi đầu cười trộm, Dương Nghị nhìn thấy, đưa tay xoa bóp khuôn mặt cô, cười một tiếng rồi ngồi lại nghiêm chỉnh tiếp tục lái xe.

Sắc đỏ ở trên mặt dần nhạt đi, Tô Diệp quay đầu hỏi anh: "Nếu đã có thể trở về, sao anh không nói với em, làm hại em phải đi mấy trăm cây số đến đây gặp anh!"

Cô ngoài miệng oán trách, nhưng thái độ có chút làm nũng, Dương Nghị trong lòng mềm oặt, cất tiếng nhu hòa, "Chúng ta gặp lại nhau và kết duyên ở đây, vậy nơi này cũng được tính là phúc địa của chúng ta, lần trước em vội trở về, cũng chưa đi thăm quan được ở đâu, lần này anh rời đi, cũng không biết bao giờ có thể quay trở lại đây, thừa dịp lần này, mang em đi xem vài nơi!"

Tô Diệp trong lòng ấm áp, chu chu môi làm mặt quỷ, vui không thể tả.

Căn hộ của người bạn chiến hữu nằm ở khu đô thị kinh tế đang quy hoạch, hoàn cảnh rất tốt, ba phòng ở, trang trí đơn giản, đồ đạc trong nhà không nhiều nhưng đủ dùng. Tô Diệp đi sau lưng Dương Nghị vào phòng ngủ chính, nghe anh vừa đi vừa nói: "Phòng ngủ chính có phòng vệ sinh riêng, em ở phòng này đi."

"Chăn gối và ga giường là anh mua mới, nhìn có vẻ khó coi, em cố gắng dùng tạm vài ngày." Dương Nghị đưa cho Tô Diệp một cái bọc nhỏ gói kỹ, "Khăn mặt, bàn chải đánh răng,... Anh đều chuẩn bị sẵn để ở trong nhà vệ sinh rồi, em xem qua còn thiếu gì để anh đi mua."

Tô Diệp không ngờ anh lại cẩn thận và chu đáo đến vậy, trong lòng rất thoải mái, giống như được ăn kem vào ngày hè chói chang vậy. Cô vui vẻ ra mặt, ôn nhu nói: "Cảm ơn anh!"

"Em nghỉ ngơi một chút đi, anh ở trong phòng khách, có việc thì gọi anh!" Dương Nghị cảm thấy nóng, trong phòng điều hòa để 26 độ, dù đang mặc áo sơmi nhưng vẫn cảm thấy nóng, liền không dám nán lại, ra vẻ trấn định đi ra ngoài.

Tô Diệp tắm rửa một cái, thay bộ đồ ngủ, nằm trên giường muốn ngủ một lát, nhưng lại quá hưng phấn không ngủ được, lật qua lật lại lăn lộn mấy vòng, giương mắt nhìn đồng hồ treo trên tường, đã sáu giờ kém, cũng sắp đến giờ ăn cơm tối, liền rời giường đi thay quần áo, muốn ra ngoài hỏi anh có muốn cô làm cơm tối không.

Cuộc sống tình yêu của nữ bác sĩ (女博士的爱情生活) / Nhật ký lấy chồng (嫁人记)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ