chương 54: giáng sinh

1.2K 67 15
                                    

Đợt lạnh nhất của Hàn Quốc bao giờ cũng gắn liền với một ngày lễ lớn nhất trong năm: LỄ GIÁNG SINH.

Kris ngồi trong phòng học mà mắt luôn nhìn ra cửa sổ. Tuyết rơi ngày một nhiều, dự báo thời tiết nói giáng sinh năm nay sẽ có một đợt bão tuyết lớn.

-" hi Kris, lễ Noen năm nay trường mình có tổ chức vũ hội em đi cùng tụi anh nhé"

Hàn Phong chạy lại chỗ cô phía sau là 5 người còn lại nhìn cô cười dịu dàng. Điện thoại cô chợt reo.

-" họ đi nghỉ ở jongan_ Dĩ An"

Cô chợt mỉm cười đứng lên xách cặp ra về không quên bỏ lại một câu.

-" bận rồi"

Đám người Hàn Phong thấy cô đi nhưng mà vẫn đứng đơ toàn tập. Cô cười!! Thật sự lúc nãy cô đã cười rồi, tuy chỉ là thoáng qua nhưng cũng khiến cho bọn anh không thể không bị lôi cuốn vào nụ cười đó được.

Jongan là khu nghỉ nổi tiếng của Hàn Quốc khi vào mùa đông. Không những có phong cảnh đẹp mà những hoạt động giáng sinh mà nơi đây tổ chức cũng rất tưng bừng. Nhưng lượng khách đến đây chỉ vừa đủ chứ không thừa hay thiều. Bởi vì nơi đây vào mùa này có rất nhiều bão tuyết nên mọi người cũng có phần ngại.

Kris đứng trước cửa khách sạn chờ Khang và Dĩ An đến. Khách sạn này cũng rất đặc biệt chỗ nghĩ là những căn nhà làm bằng gỗ nằm tách biệt với nhau giống như một thôn nhỏ vậy.

Trong lúc Khang đang bàn chuyện trong điện thoại thì Dĩ An kéo cô vào căn nhà nhỏ xinh trước mặt, nhỏ đứng ở cửa sổ chỉ vào căn nhà nhỏ đối diện.

-" họ ở trong căn biệt thự đối diện kia"

-" mình thật muốn nhìn mặt con hô li tinh kia"

Nhỏ nghiến răng ken két, thì ra nhỏ cô tình đặt căn phòng này để nhìn được khuôn mặt vị hôn thê của Gia Bảo.

-" sớm muộn gì cũng gặp"

Kris đút tay vào túi áo thong thả bước đi.

-" có phải cậu nghĩ được cách gì hay sao?"

Nhỏ chạy theo sau cô hỏi dồn dập nhưng chỉ nhận lại được sự im lặng của cô.

Nhà hàng Jongan là nhà hàng duy nhất của khách sạn này. Lúc cô và hai người kia đến chỗ ngồi đã chật kín, may mà Khang đã đặt chỗ sẵn.

Nhưng may rủi làm sao bàn của bọn cô lại ngồi sát bàn của tụi W.K

Do mối thù truyền kiếp của hai ngôi trường lại thêm chuyện của Gia Bảo nữa cho nên hai bên chẳng ưa gì nhau. Nhất là Ngọc Linh, khi thấy cô ở đây ả ta có vẻ ngạc nhiên và cuối cùng là ghen ghét. Với cái kĩ thuật mặt nạ 'bạch liên hoa' của ả thì chắc chắn chẳng ai nhật ra ngoài hai con người nhìn đời bằng nửa con mắt đến mức thượng thừa kia. Những rối cũng chẳng ai thèm chú ý nhiều đơn giản vì lười.

-" chào người đẹp"

Will từ bàn bên cạnh nói vọng sang. Kris cũng chẳng thèm quan tâm thờ ơ nhìn đi nơi khác. Có vẻ như anh chàng Will này rất biết cách cư xử. Will lịch sự bước sang bàn của cô, mỉm cưởi đúng chất quý ông nói.

[Nữ Phụ] Khi Nữ Phụ Không Cần Nam Chính.(Full)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ