Nói một tràng , linh hồn Nguyệt Ly đã bị thanh tẩy bởi lời nói như ma lực kia , cuốn hút khiến lý trí cô gần như không vững chắc, Lời nói ấy cứ như một âm thanh tua đi tua lại vậy , càng nghe càng thấy thôi thúc , đúng ! tôi là một con người đều có bố có mẹ sinh ra
Đúng ! tôi nên oán hận anh
Đúng ! đứa con chết là do anh
Tôi không muốn bị khinh thường nữa, khinh thường đến chết , tôi không bằng lòng cuộc sống như vậy nó quá đời bất công vì sao anh không dành tình thương của cô ấy cho tôi , vì sao tôi không bằng cô ấy , ......vì sao
Phương Thiên Thanh dùng pháp thuật đưa những bông hoa bỉ ngạn khiến những bông hoa đó xoay quanh cô , những bông hoa thật đẹp , nó đẹp không phải vì nó được sinh ra và lớn trong âm phủ hay là đẹp vì vẻ đẹp chết chóc cuốn hút , mà vẻ đẹp chờ đợi , chờ đợi tình nhân , người yêu thương , nhưng kết quả không đổi được gì , không lá không cành chỉ có đóa hoa đỏ thẩm ,chứng minh bông hoa ấy chờ đã suốt ngàn năm nhưng trái tim vẫn thủy chung đợi , kỉ niệm , cuộc tình không kết thúc .......đóa hoa của sự tuyệt vọng , nhẹ nhàng cầm đóa hoa bỉ ngạn kiều diễm ấy đưa lên mái tóc đen nhánh cài lên mang tai " nó hợp với cô lắm"
Nói rồi đi lại , cười vui vẻ , cứ như có chuyện giải tỏa nỗi buồn vậy , lần này chắc 3 người kia tức điên lên có chuyện vui rồi , lần trước dám lừa cô bảo là tháng 7 nói đến 4 h sáng sáng địa ngục môn quan mới đúng ấy vậy mà nó đóng sớm 1 tiếng 3 h, làm tháng 7 cô gần như làm vòng đói vậy....Nghĩ lại ức đến tận cổ.
" hết việc" Thiên Thanh vung tay , bước đi lớn cười sang sảng , hi hi, nụ cười như vui vì có người gặp nạn
" Thiên tử , lão có muốn được đi ăn ngon ở trần gian không " Diêm Vương cười nói
" có, đồ ăn khá hợp khẩu vị , đúng thời đại phát triển"
" vậy , tiên sinh có muốn được trải nghiệm là người không" Bạch vô thường đi lại chỉ vào con xe ô tô siêu xe ở hạ giới
" có , như vậy không bất tiện"
" đúng , tiên sinh không phải đi nhập hồn mượn xác ngao du hết chỗ này sang chỗ nọ , tốn sức , còn coi người hợp vía , phiền phức lắm đúng không"
" khoảng thời gian đó khiến ta mệt nhọc " lắc đầu , ủ rủ , đó là một vấn đề
" vậy..........." Diêm Vương xoa hai tay vào nhau cười như con hồ ly vậy
" chỗ đó" chỉ tay vào cầu vong xuyên , nơi có khói nghi ngút bát canh mạnh bà , uống 1 ngụm là quên hết kiếp trước vui , buồi , tan theo kí ức làm một linh hồn mới
" không" Bạch vô thường lắc đầu và 3 ngón tay to lớn , nhỏ , trắng chỉ vào linh hồn Nguyệt Ly đang nhìn bông hoa đỏ thắm ấy " cô ấy"
" không , ta không muốn " bĩu môi lắc đầu
" không thương sót sao" Diêm Vương thấy vọng
" không" hững hờ vô tình là phong cách của nàng ấy
" nhưng tiên sinh từng là tướng quân mà" Hắc vô thường chỉ tay vào ngọc bội tím ấy , đang được đeo trên tai bên trái cô
BẠN ĐANG ĐỌC
Lão Bà , Lão công biết lỗi rồi..!!!!!!!
Romance" Thương thay cho phận đàn bà" " lời rằng bạc mệnh cũng là lời chung" Qủa nhiên không sai, những người có nét đẹp như hoa như ngọc như tiên như thần mà lại chịu cảnh khổ nhục . Chết cũng không yên thân chỉ có thể cầu phật, nàng ấy tin vào phậ...