Cuộc đời của cậu ( Naruto) đáng lẽ cậu đã có một gia đình toàn vẹn nếu như cái ngày đó không xảy ra.
Mười hai năm trước:
Khi câu chuyện được bắt đầu, làng Lá đã bị đánh bởi con quái vật hồ ly đánh phủ đầu, sự kiện lúc đó cũng chính là ngày cậu sinh ra.
- Hai mẹ con em không sao chứ, hãy chờ ở đây, anh sẽ về ngay_Minato
Nói rồi Minato khoác chiếc áo có hàng chữ thêu màu đỏ thẳng đứng dọc sống lưng hiện rõ mồn một từng chữ "Hokage Đệ Tứ" cùng một bí danh lưu truyền từ khi anh còn là một người dẫn dắt "Tia chớp vàng" đúng vậy một thuật thuấn di được thay đổi từ Đệ Nhị của làng lá.
- Anh nhớ cẩn thận em và naruto sẽ đợi anh_ Kushina nói tông giọng yếu ớt vang lên trong căn phòng yên ắng khẽ ôm lấy đứa con mới chào đời, giọt nước mắt nóng hổi rơi trên gò má trắng bệch do có thứ vượt ngoài tầm kiểm soát mà sức cô dường như cạn kiệt.
- Anh đi rồi về ngay_Minato nói xong anh mỉm cười dịu dàng nhìn người mà mình coi là vợ sẽ đi hết con đường này và đứa con đầu lòng, nhìn giọt nước mắt nóng hổi chảy xuống má vợ khẽ hôn lên an ủi.
Bỗng *bụp* một tiếng nhỏ nhắn, nơi anh vừa đứng bây giờ chỉ còn lại làn khói mờ ảo, cô xoa gò má đứa con vừa lọt lòng, cảm tính của người mẹ luôn đúng, nhưng cô đã kiệt quệ mà lả đi không hay biết rằng có bóng người ở đó chờ sẵn, còn anh thì đã đi tới nơi khu vực trung tâm của Làng đối diện với nó là từng khuôn mặt người trên vách đá, những người đã trị vì ngôi làng này.
- Không tệ, nhưng có vẻ phá hơi nhiều rồi_Minato ngước mắt nhìn con hồ ly bung hết chín cái đuôi thở dài thì thầm chỉ riêng bản thân nghe lấy.
Cuộc xung đột phá gần hết Làng lá, ấy vậy có một thứ đập vào mắt anh khi anh vừa dịch chuyển, 'Sharingan' một suy nghĩ chớp nhoáng hiện lên trong đầu, kéo con thú đang nhìn anh với ánh mắt nuốt tươi kia khẽ cười rồi dịch chuyển nó ra khỏi làng ra một bãi đất trống cách làng lá không xa nhưng *keng* tiếng chuông nơi căn phòng vợ mình vang lên bên tai.
*phụt* Có mặt tại nơi vừa biến mất, khẽ nhìn vợ mình có chút không đúng, con anh đâu?
- Anh con chúng ta_Kushina run rẩy, cố chống đỡ bản thân ngồi dậy, đứa con của cô nó không có tội tình gì cả đừng mang nó đi 'làm ơn' suy nghĩ vang vọng hết đại não, từng đợt rùng mình vì Cữu Vĩ quấy phá bên ngoài.
- Anh sẽ đem con về với em_Minato nhìn cô rồi khẽ ôm lên khi anh nghe thấy tiếng rít gió bên ngoài cùng với tiếng gầm gừ của con mãnh thú đang cố tìm lấy anh.
Vừa di chuyển ra bên ngoài thì chạm mặt một kẻ đeo trên khuôn mặt là một cái mặt nạ xoắn, đôi mắt đỏ như máu sau lớp mặt nạ, trên tay hắn là con anh, đứa nhỏ đang gào khóc vì chấn động đôi lông mày khẽ chạm vào nhau, để vợ tựa vào cái cây gần đó nằm trong tầm kiểm soát của bản thân. Rồi rời chân ra khỏi chỗ đó, di chuyển tới chỗ người kia nâng đứa con ra khỏi tay hắn, còn thay vào đó là một khúc cây, nói gì thì nói hắn cũng là một người giỏi của làng Lá
- Không biết chúng tôi đã chạm mặt cậu ở đâu, nhưng ý định phá hủy không phải là một ý hay đâu. Mục đích của cậu làm vậy là gì và vì sao lại là Làng Lá_Minato lên tiếng chấm dứt sự im lặng sau khi đoạt lấy con về.
BẠN ĐANG ĐỌC
" Bảo Vệ " Không Đáng
AdventureCuốn đầu tay cũng như cuốn tâm đắc nhất, từ câu truyện lẫn câu nói có chút thay đổi cũng như cốt truyện, truyện do tự tay viết, cảm xúc cũng tùy hứng nên cũng không mong gạch đá. "Bảo Vệ" không đáng : Đang tiếp diễn 「保護」はそれだけの価値はない : 進行中 Tác giả: N...