xiii; hiện tại

526 76 1
                                    




''Đồ đần độn.''

Jeno mỉm cười trước câu chửi của người kia.

''Đao không chịu được,'' rồi cậu ấy tiếp tục.

Jeno vẫn giữ nụ cười mỉm ấy trên môi và gật đầu đồng tình. Cậu nghe thấy người kia giận giữ gắt gỏng.

''Ngu nhất, ngớ ngẩn con mẹ nó nhất trên cái trái đất này.'' Cậu ấy đá mạnh vào ghế bên cạnh mình. ''Này! Cậu có đang nghe tớ nói cái gì không đấy?''

Jeno ậm ừ. Có bao giờ cậu rời sự chú ý của mình khỏi người kia được cơ chứ? Cả năm giác quan trên người cậu luôn tự động hướng về phía cậu ấy mà. Cậu ngẩng lên nhìn Jaemin đang đứng khoanh tay, mắt gằm gằm lườm mình. ''Tớ là một thằng đần, đao, ngu ngốc, ngớ ngẩn,'' Jeno nhắc lại từng từ một. Chenle khịt mũi một cái.

''Tốt,'' Jaemin nói. Cậu thả cái khoanh tay trước ngực xuống rồi bắt đầu vân vê cái sợi chỉ thừa ra ở cái áo phông của (Jeno) mình. ''Cậu không sợ à?'' Jaemin hỏi.

''Sợ chứ,'' Jeno thừa nhận. Nhưng không phải cho bản thân mà là cho Renjun. Cậu đã lo rằng người ta sẽ biết được thủ phạm là Renjun chứ không phải cậu. Và lúc đó Renjun sẽ gặp rắc rối lớn với bố mẹ cậu ấy, mà Jeno biết chắc rằng hai bác vô cùng nghiêm khắc và không dễ dàng hiểu được suy nghĩ của con mình như mẹ cậu.

''Bọn anh sẽ tìm cách để giúp em, Jeno. Anh hứa đấy.'' Mark đã hiểu nhầm rằng Jeno muốn cứu anh, nhưng dù theo hướng nào thì anh vẫn thấy rất cảm kích. Chỉ cần chúng nó giữ im lặng về vụ này, cuộc sống của Jeno sẽ sớm trở lại bình thường thôi. Sẽ không còn những khoảnh khắc hỗn loạn. Không còn kịch tính nữa.

Ai có thể ngờ được là trong cái thị trấn nhỏ xíu này lại có thể xảy ra nhiều chuyện như vậy cơ chứ?


Đồn cảnh sát vào sáng hôm đó khá là yên tĩnh. Từng đứa một đều lần lượt bị tra hỏi về trận đánh nhau và vụ đâm nhau (chủ yếu là về vụ đâm nhau). Không phải là vì cảnh sát hứng thú với những rắc rối tuổi học đường của chúng nó nên mới tra hỏi mọi chi tiết về câu chuyện đã xảy ra, mà bởi vì đấy là quá trình thẩm vấn đã được định sẵn (vì thế nên ngày hôm ấy đã trôi qua rất dài). Giờ chỉ còn có Jaemin, Chenle và Mark đang đợi tới lượt mình ở bên ngoài; rồi sau cùng sẽ là Jeno.

Chenle đi vào trước.

Mark vươn vai tại chỗ ngồi của mình, tay giơ lên cao lên trên đầu. ''Anh thấy là,'' anh nói, ''ít nhất thì mình cũng nên trải nghiệm những thứ như thế này một lần trong đời. Người ta sống như thế này mà. Chính là cuộc sống đấy, và— và là cách để tận hưởng sức sống. Mấy đứa hiểu chứ?'' Anh nhét tay vào túi vào rồi đờ đẫn nhìn ra bên ngoài cửa sổ. ''Anh không có ý bảo chúng mày là nên đi đâm chọc người khác. Đấy lại là một hành động ngu ngốc mất rồi, nên đừng có dại dột nhé. Chỉ là— ý anh là chuyện này... chuyện này cũng không quá tệ. Nó là một trải nghiệm tốt thôi. Hiểu chứ? Những trải nghiệm là một yếu tố cần thiết cho cuộc sống này mà. Đánh nhau và kết bạn mới, và đuổi chạy điên cuồng vào ban đêm như những tên du côn,'' anh tự bật cười sau câu nói của mình.

trans | jeno x jaemin x haechan;  khó lườngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ