Như mọi buổi sáng nhàm chán, Jellal mệt mỏi vươn vai rồi thức dậy theo tiếng chuông báo thức réo rắt vang lên. Anh chậm chạp mở tung ô cửa sổ, sau đó đăm chiêu hướng tầm mắt về phía bầu trời xanh vời vợi trên cao, đón nhận những tia nắng ấm áp đầu tiên trong ngày một cách không mấy thoải mái.
Đã hơn hai tuần trôi qua. Hai tuần, kể từ lần cuối cùng anh gặp Erza ở một nơi nào đó khác với trường học.
Thường ngày, vào mỗi buổi sáng tinh mơ, đúng vào cái giờ này khi mà những giọt sương mai còn đọng trên tán lá, Erza sẽ bấm chuông cửa một cách điên cuồng và liên tục, sau đó í ới gọi anh, chỉ vì muốn cùng anh đi học. Và chính anh trong khoảnh khắc đó cũng đã từng mong rằng cô ấy biến mất đi, hoặc đừng làm những thứ vô bổ như thế này một lần nào nữa. Vậy mà bây giờ, khi tất cả chỉ còn là dĩ vãng, chỉ còn là những miền kí ức xa xôi, Jellal lại hết mực mong chờ.
Mong chờ Erza, cùng tiếng chuông cửa, để đánh thức anh dậy.
Anh ngồi đần người ra trên chiếc giường gỗ sẫm màu, ánh mắt trong vô thức vẫn còn nhìn chăm chăm vào một khoảng không vô định nào đó.
Mãi một lúc lâu, Jellal mới sực tỉnh, anh vội vã tắm rửa, thay quần áo, sau đó nhanh chóng đi tới trường học.
Bước vào lớp, vẫn là cái không khí náo nhiệt vốn có, nhưng Jellal chẳng thể nào theo đó mà vui nổi. Hoặc nói đúng hơn, kể từ khi Erza không thèm nói chuyện, không thèm "tán tỉnh" anh nữa thì cuộc sống của Jellal kể như chẳng còn bao nhiêu niềm vui. Dù vậy, chỉ cần nghĩ tới việc bản thân như thế sẽ khiến Erza xa lánh mình, lòng anh cũng cảm thấy thoải mái hơn phần nào.
Vì Erza, xứng đáng với một ai đó, tốt hơn, và ai đó chắc chắn không phải là anh.
Ngồi ngay ngắn vào bàn học, Jellal chẳng buồn để ý đến những chuyện quái quỷ gì đang diễn ra trong lớp học thân quen của mình. Anh đeo tai nghe vào, bỏ mặc tất cả ở phía sau, âm thầm thưởng thức từng lời ca tiếng nhạc. Dĩ nhiên, tất cả Jellal có thể tập trung làm chỉ có thế, nhưng từ khi Erza bước vào, cả tâm trí anh như bị xáo trộn.
Tiếng nhạc vẫn văng vẳng bên tai, thế nhưng Jellal chẳng tài nào cảm thụ nỗi. Anh đưa đôi mắt nhanh chóng nhìn thoáng qua Erza, vừa vặn quan sát được dáng vẻ mệt mỏi của cô ấy đằng sau nụ cười vừa chợt tắt. Jellal khẽ thở dài, rất nhỏ, nhỏ đến mức bản thân anh cũng không biết âm thanh yếu ớt ấy là do mình trút ra.
Môi Jellal khẽ mấp máy vài lần, anh định hỏi thăm tình hình sức khoẻ của Erza, hay đơn giản hơn thì là lời chào buổi sáng. Mấy bữa nay, tuy vờ như không quan tâm, nhưng Jellal vẫn nhận thấy rằng Erza đang ốm vặt. Anh muốn hỏi thăm lắm, thế nhưng lời nói trên quãng đường từ cổ họng thoát ra lại rớt đâu mất tiêu. Thành ra Jellal từ nãy đến giờ, cứ như một thằng ngốc, muốn nói, nhưng chẳng nói được gì.
Bỗng lúc đó, Gray và Natsu từ đâu đi lại, họ chẳng bận tâm tới sự hiện diện của Jellal mà ngồi ngay vào cái bàn đối diện, sau đó nhanh chóng lên tiếng, thu hút sự chú ý của Erza.
"Nói nghe nè." - Gray vui vẻ mở lời trước, trong chất giọng âm lãnh có chút háo hức.
Nhưng chưa đợi Erza trả lời, Natsu đã nở một nụ cười thật tinh nghịch, cậu ta vừa lấy tay gãi gãi má, vừa lên giọng thách thức với dáng vẻ tự kiêu vô cùng đáng ghét.
BẠN ĐANG ĐỌC
Jerza / Em nhất định sẽ cưa đổ anh!
FanficTên truyện: Em nhất định sẽ cưa đổ anh!!! Tác giả: Turkey (It's me ahihi) Main couple: Jerza (Jellal x Erza) Thể loại: Ngược trước ngọt sau. Tình trạng: tạm drop --- Anh biết gì không? Anh không thích em là chuyện của anh, ngay từ lần đầu tiên lúc e...