Ngoại truyện 2: Vấn đề về ghen, phũ và tú ân ái

4.1K 191 15
                                    

Lúc hai người vừa xác định quan hệ, chỉ có vài bạn diễn thân thiết ở trong đoàn phim mới biết chuyện. Vương Nhất Bác giữ lời hứa mời mọi người đi ăn khi đã thành công ôm được mỹ nhân về.

Trong quá trình vui chơi ca hát, có chuyện gì rồi cũng lỡ miệng hết. Vu Bân nhắc đến chuyện Vương Nhất Bác từng xin ý kiến Mạnh Tử Nghĩa xem nên quyến rũ Tiêu lão sư thế nào. Rồi mấy hôm giận dỗi Tiêu lão sư còn chăm chỉ cày kinh nghiệm tán trai ra sao. Thậm chí Vương Nhất Bác còn trở thành thành viên Vip của group Bác Quân Nhất Tiêu nữa cơ. Chắc chắn chẳng ai ngờ được nam thần cao lãnh phũ người nhà bọn họ mỗi ngày đều lướt web, search cụm từ "Bác Quân Nhất Tiêu", xem hết mấy video cắt ghép Bác Chiến, nếu thích thì like và chia sẻ, còn nếu thấy ai bình luận châm chọc hay khiêu khích vài câu kiểu như chúng nó sẽ không có kết quả đâu thì nhất định phải nhảy vào phũ vài câu cho bõ ghét. 

Tiêu Chiến nghe đến sung sướng hết cả người. Còn Vu Bân thì cứ xả ra như suối mặc cho Vương Nhất Bác có lia đến bao nhiêu cái nhìn sắc bén như dao. 

Anh cười tủm tỉm quay sang nhìn cậu, Vương Nhất Bác vẫn cố tỏ vẻ cao lãnh như cũ, nhưng hai tai đã đỏ hết cả lên, đôi mắt lạnh lùng vì ngại ngùng mà biến thành vừa mềm mại vừa ngốc manh.

- Thì ra mọi chuyện là như thế này à? Thế mà anh đã vì chuyện này mà ghen suốt mấy ngày đấy.

Tiêu Chiến đột nhiên nói một câu không hề liên quan, vừa như trút được nỗi lòng lại vừa như cười nhạo mình yêu vào là mất hết bình tĩnh. 

Vương Nhất Bác nghi hoặc nhìn anh, cồn cào ruột gan, vô cùng muốn biết anh đã từng ghen lúc nào, rồi có biểu hiện ra sao.

Anh coi như không thấy ánh mắt khẩn cầu bức thiết của cậu, lười biếng dựa vào vai Vương Nhất Bác, như suy tư gì đó mà lắc đầu cười khẽ một cái.

- Tiểu Điềm Điềm có sức quyến rũ như vậy, sau này anh vẫn còn phải ghen dài dài. Có khi phải làm gì đó để dời sự chú ý thôi, chứ mỗi lần em đi show là biết bao cô xúm lại, chắc anh sẽ chết chìm trong thùng giấm mất.

Vương Nhất Bác bắt lấy tay anh đặt bên má cọ cọ mấy cái, sau đó lại tỉ mỉ hôn đầu ngón tay thon dài đẹp mắt của anh. Cậu lắc đầu có vẻ uất ức lắm.

- Sẽ không để anh phải ăn giấm đâu. Anh thích ăn cay mà, chỉ có em thích ăn giấm thôi. Ngày nào em cũng phải ăn hết cả một lọ to đùng ấy. Từ lúc gặp anh tới giờ, em không chỉ phải uống dấm với người qua đường mà còn phải uống dấm với mèo cục cưng của anh nữa cơ! Rốt cuộc ai mới là người chết chìm trong giấm chua chứ? Anh cứ nói đi???

Tiêu Chiến thở dài não ruột, lại chọc phải giấm vương này rồi. Tuy rằng Vương Nhất Bác không phải giấm vương Cô Tô ủ 16 năm tới mức chua lè như Lam Vong Cơ, nhưng được cái cậu lấy số lượng bù chất lượng nha. Tôn chỉ "Mỗi ngày chính là mỗi ngày!" được cậu áp dụng thuần thục lắm đó. Nhưng người ta "mỗi ngày" là một loại vận động khiến thể xác và tinh thần đều sung sướng, còn Vương Nhất Bác thì là "mỗi ngày" đều uống dấm chua ừng ực, gặp ai cũng ghen, bất chấp già trẻ trai gái, bây giờ còn nâng cấp tới mức ghen với cả động vật nữa luôn.

[Hoàn][Trần Tình Lệnh][Vương Nhất Bác - Tiêu Chiến] Em cũng thích anh!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ