Chương 4.3

4K 117 12
                                    

Đêm giao thừa, Lục Tự bất đắc dĩ phải tham gia một "cuộc thi hùng biện" nảy lửa với người nhà họ Vương. Có lẽ vì thấy Lục Tự quá đơn độc trong màn "một chọi mười mấy" này mà ngay đến người giúp việc cũng phải tham chiến: "Theo tôi thì nên ly hôn từ lâu rồi. Làm gì có người đàn bà nào chẳng làm ăn gì, chỉ suốt ngày đi đánh mạt chược như cô kia chứ? Mỗi lần người nhà cô tới đây tìm anh Lục không phải để mượn tiền thì cũng là để nhờ vả gì đó, y như một đám côn trùng hút máu người vậy!".

Vương Nghi Lạc hết sức kinh ngạc, không ngờ lại có ngày cô giúp việc cũng dám lên tiếng chỉ trích mình. Cô ta tức đến nỗi đập tan chậu cây xương rồng gần đó: "Lục Tự, anh đừng tưởng giấu được tôi chuyện anh có đàn bà ở bên ngoài! Tôi nói cho anh biết, tôi sẽ không để cho các người được như ý đâu! Con đàn bà đó muốn thay thế vị trí của tôi ư? Đừng hòng!".

Lục Tự bỏ ra khỏi nhà, lái xe quay lại Bắc Hải Thịnh Đình. Anh phái luật sư tới đàm phán với người nhà họ Vương, không ngờ bọn họ rất nhanh chóng đồng ý với bản thỏa thuận ly hôn đã được chuẩn bị sẵn. Anh để lại toàn bộ bất động sản cho Vương Nghi Lạc, bao gồm: căn hộ Duplex mà họ đang sống, cùng hai căn hộ lớn nằm ở tuyến đường trung tâm và một trăm tám mươi nghìn tệ tiền mặt, tuy không nhiều nhưng đó là toàn bộ số tiền trong tài khoản chung của hai người. Còn anh, trên danh nghĩa chỉ mang theo một chiếc xe ôtô. Lục Tự cười thầm, không lý nào người nhà họ Vương lại từ chối một bản thỏa thuận béo bở như vậy. Trong mắt họ, anh chẳng khác nào trắng tay sau ly hôn. Nhưng mấy người đó đâu biết rằng, giá trị của anh vẫn cao hơn mức họ tưởng tượng một chút. Lục Tự hiện đang nắm giữ cổ phần của Bắc Hải Thịnh Đình. Hơn nữa, anh đã đầu tư hết toàn bộ số tiền kiếm được mấy năm qua vào hạng mục Nam Việt từ lâu rồi. Giống với Quý Đông Đình, anh cũng là cổ đông, chỉ khác nhau ở chỗ cổ đông nhỏ và cổ đông lớn mà thôi. Ở hạng mục khách sạn nghỉ dưỡng sáu sao Bạch kim Nam Việt sắp được khởi công kia, Quý Đông Đình nắm giữ 34.5% cổ phần, Lục Tự nắm giữ 6.4% cổ phần, phần còn lại là của Công thương nghiệp Bắc Hải và một số cổ đông nhỏ lẻ khác.

Lục Tự trở về phòng làm việc của mình trên tầng mười chín. Rảnh rỗi không có việc gì, anh trầm tư suy nghĩ về cuộc hôn nhân không tình yêu của mình: Lục Tự và Vương Nghi Lạc là người cùng thôn. Hai người học chung lớp từ bé nhưng chẳng mấy khi nói chuyện với nhau. Lúc lên cấp ba, Lục Tự thi đỗ trường tốt nhất ở huyện, sau đó lại thi đỗ vào trường đại học hàng đầu Trung Quốc, còn Vương Nghi Lạc chỉ học làm y tá tại một trường trung cấp, tốt nghiệp rồi thì xin được việc tại một trạm xá ở thị trấn. Đến khi Lục Tự tốt nghiệp đại học, ông nội tuổi cao sức yếu, lại thêm tư tưởng phong kiến, nên đã gọi cháu trai về, kiên quyết bắt anh lấy vợ trước rồi mới được ra ngoài lập nghiệp. Vì vậy, việc cưới xin của anh hoàn toàn do gia đình sắp xếp. Ba ngày trước lễ cưới, Lục Tự mới biết cô dâu là Vương Nghi Lạc. Tiếp đó, anh đưa vợ lên thành phố S... Mới đó mà đã mười năm trôi qua rồi. Lục Tự dựa lưng vào ghế, suy nghĩ miên man. Tại sao lúc đó anh lại lấy Vương Nghi Lạc nhỉ?

Nếu cuộc hôn nhân năm xưa là một lựa chọn sai lầm, thì điều khiến Lục Tự hối hận nhất chính là đã để cho nó kết thúc muộn màng như thế này.

EM LÀ TẤT CẢ NHỮNG GÌ ANH KHAO KHÁT [Hoàn]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ