Cơn mưa chiều đổ xuống khiến mọi thứ u buồn hơn thường lệ, con ngõ vắng chật hẹp dậy mùi xú uế, khó chịu. Khu tập thể được xây dựng từ thập niên 80 trông bệu rệu tàn tã hơn bình thường, bị quây quanh bởi những tòa nhà lô nhô cao thấp, nghe đâu người ta đang quy hoạch để tu bổ hay xây mới gì đó.
Dahlia vừa rít nhẹ điếu thuốc vừa mông lung nghĩ ngợi. Cô ngồi lại chiếc bàn nhỏ được kê sát cửa sổ, trên bậu cửa có một cây xương rồng đã héo quắt vì thiếu nước. Lạ thay, giống cây dẻo dai, bền bỉ sức sống ấy giờ đây lại trở nên như vậy.
Dahlia thở hắt một cái, vẻ như ngán ngẩm, rồi nhẹ nhàng dụi dụi điếu thuốc đang hút dở vào chiếc gạt tàn trước mặt. Lúc này, ánh mắt cô chuyển xuống tệp hóa đơn gồm tiền điện, nước, dịch vụ vẫn chưa thanh toán hết. Những dòng chữ xanh đỏ như nhảy múa loạn xạ trước mặt, Dahlia nhớ lại ánh mắt của gã tới đưa hóa đơn ban chiều, sự khó chịu hiển hiện trên gương mặt gã kèm theo câu thông báo ngắn gọn, lạnh lùng – nếu như tháng này không thanh toán đầy đủ thì sẽ cắt điện nước. Chỉ vậy thôi, Dahlia không nhớ tháng trước đã thanh toán khoản nợ như thế nào, hình như là một khoản vay từ một người chị họ.
Cô không tài nào nhớ nổi, người ta thường nói tới một triệu chứng về rối loạn tăng động giảm chú ý do căng thẳng kéo dài, người chị họ khuyên cô nên đi bác sĩ khám thử, nhưng nực cười thay, giờ cô còn chẳng đủ tiền trang trải chi phí sinh hoạt hằng ngày, huống chi nói tới chuyện đi khám bác sĩ, rồi còn chưa kể tới chi phí thuốc thang và phát sinh. Dahlia chẳng muốn nghĩ nữa, tệp hóa đơn chưa thanh toán dường như lôi cô về một thực tế phũ phàng khác buộc phải đối mặt và tìm cách giải quyết.
Dahlia lấy điện thoại ra, lần tìm trong danh bạ một số điện thoại cũ, không lưu tên nhưng cô dám chắc mình vẫn nhớ số đó. Tần ngần, chưa bấm vội, cô vẫn chưa quyết định, một giao ước từ lâu hay đúng hơn là một mối quan hệ xưa cũ mà cô không dám khẳng định đối phương vẫn còn nhớ tới mình. Đôi khi, những gì thuộc về quá khứ thì hãy để nó bị chôn vùi, và thời gian sẽ xóa sạch tất cả, không để lại dấu vết. Nhưng giờ đây, thứ quá khứ ấy đang buộc cô phải lựa chọn, phải quyết định. Rồi sau đó, Dahlia bấm số, sau tiếng chuông nhạc chờ thì đối phương bắt máy, một giọng điệu khản đặc vì hút thuốc lá quá nhiều vang lên. Vẻ như đối phương đã chờ cuộc gọi này từ rất lâu rồi. Họ kết thúc bằng một cuộc hẹn, anh ta nói, sẽ nhắn ngay địa chỉ vào máy của cô.
Ngán ngẩm nhìn tủ quần áo, một mùi ẩm mốc xộc thẳng vào mũi cô. Vài bộ váy nhăn nheo được treo ngay ngắn trên móc, thứ ánh sáng vàng đục trong gian phòng khiến chúng trông ghê tởm hơn, cô thắc mắc – đã bao lâu rồi mình chưa sắm thêm một bộ quần áo nào. Mất một lúc sau, mới chọn được một bộ, vẻ chừng như chưa ưng ý, nhưng thú thực cô chẳng còn lựa chọn nào nữa. Dahlia hy vọng, đối phương sẽ không mấy để tâm tới chuyện này.
Cô kiểm tra lại địa chỉ thêm một lần nữa – quán cà phê Les Jeunes, số 121, đường Yec Xanh, Hai Bà Trưng. Một địa chỉ mơ hồ, với cô, giờ đây mọi thứ dường như đều trở nên như vậy; có lẽ do tác động dài ngày của việc lạm dụng rượu và thuốc lá. Lắc đầu ngán ngẩm khi ngắm nhìn mình trước gương, cô thấy gò má nhô hơi cao, phía dưới mắt đã xuất hiện quầng thâm vì mất ngủ nhiều ngày, còn làn da thì hơi sạm đi đôi chút. Không hề gì, những khiếm khuyết này đều có thể che đi bằng việc trang điểm một cách khéo léo, nhưng còn đôi mắt, cô tập trung nhìn lại vào đôi mắt của mình. Sự mỏi mệt đã bao trùm lấy nó, vằn lên những tia máu đỏ chạy xung quanh đồng tử không cần để ý kỹ mà vẫn dễ dàng nhìn thấy. Trong khi tập trung trang điểm, Dahlia cố gắng hết sức để nở một nụ cười đúng nghĩa, cô không muốn đối phương nhìn thấy thứ năng lượng tồi tệ toát ra từ cơ thể đang rệu rã của mình.

YOU ARE READING
NHỮNG NGÔI SAO TRONG THÀNH PHỐ
RomanceAnn, Jiho, Lưu Ly và Dahlia là những thành viên của nhóm nhạc The Town; họ mang trong mình nhiệt huyết của tuổi trẻ và đam mê cháy bỏng với âm nhạc. Mỗi người ở một phương trời khác nhau đã tụ hợp tại Hà Nội êm dịu mà khắc khoải của những hoài niệm...