"Chị ấy chủ động gặp tụi mình. Em không tin nổi vào vào tai mình nữa. Có thật vậy không Ann?"
Lưu Ly dường như không thể giấu nổi sự sung sướng và phấn khích đã hiện rõ trên gương mặt, thậm chí con bé con đứng dậy, chồm người qua chiếc bàn tròn sang hẳn phía Ann ngồi, còn bên cạnh Jiho cũng đang tủm tỉm cười vì hành động đó.
Ann gật đầu như để xác nhận thêm một lần nữa.
"Đúng thế! Sáng nay anh quản lý Les Jeunes đã gọi điện cho chị và nói về chuyện đó, cũng không có gì to tát, chỉ là một buổi trò chuyện thân mật mà thôi."
"Ai bảo không to tát gì chứ. Hay quá! Thế là em có cơ hội gặp thần tượng của mình rồi." – Lưu Ly nói, giọng điệu cô bé chưa bao giờ hào hứng như thế, vẻ hạnh phúc hiện rõ trên gương mặt xinh đẹp.
"Có gì thì mình sẽ báo cho hai người sau nhé! Hôm nay mình nghỉ ở đây thôi!" – Ann nói rồi cất tập giấy chép nhạc vào trong chiếc cặp, những giai điệu hẵng còn dang dở, chưa hoàn thành.
"Hẹn gặp lại anh chị sau nhé!" – Lưu Ly nói rồi mau chóng đi ra ngoài, chiếc taxi màu đỏ đã chực chờ sẵn ở đó. Chỉ còn lại Ann và Jiho.
Được gặp Dahlia, đáng nhẽ trong lòng Ann phải cảm thấy vui hơn ai hết, nhưng chẳng hiểu sao Ann lại thấy lo lắng nhiều hơn; có lẽ dư âm của cuộc chuyện trò bữa nọ vẫn đeo đẳng tâm trí Ann, khiến cô không sao dứt ra được. Dù gì đã có quá nhiều chuyện xảy ra với Dahlia, và thực chất họ chỉ như những người dưng vô tình lướt qua nhau mà thôi, chẳng có một mối ràng buộc nào được thiết lập từ trước cả. Ann nghĩ, giữa họ vẫn có những rào cản mà cô chẳng thể nào diễn tả bằng mớ ngôn ngữ đang trở nên hỗn độn thật sự trong đầu mình, chẳng một từ ngữ chính xác nào có thể diễn tả nổi vào lúc này. Dahlia đã trải qua quá nhiều chuyện, và chị ấy cần có thời gian để có thể cân bằng lại nhiều thứ. Trực giác mách bảo Ann rằng, chị ấy thuộc tuýp người mạnh mẽ và không dễ gì bị những thứ khó khăn đó hạ gục một cách nhanh chóng, nhưng dù gì họ cũng chỉ là những người phụ nữ yếu đuối mà thôi. Mẹ từng nói rằng, sâu thẳm trong trái tim người phụ nữ dẫu có mạnh mẽ tới đâu vẫn có một phần nào đó yếu mềm, rất dễ bị xúc động. Ai cũng vậy mà thôi, Ann trộm nghĩ trong lòng, không hiểu tại sao vào thởi điểm này cô lại có những suy nghĩ tiêu cực như vậy.
"Cậu làm sao mà ngây người ra vậy Ann?" – Giọng nói của Jiho khiến Ann dứt ra khỏi mớ suy nghĩ hỗn độn.
Thoáng bối rối lướt qua trên gương mặt thiếu ngủ mấy ngày nay, Ann bèn nói:
"Không! Không có gì, chỉ là mình đang suy nghĩ về vài chuyện mà thôi."
"Chuyện gì vậy? Có thể nói cho mình biết không?" – Jiho nhìn sang phía cô tò mò. Anh luôn có cái nhìn trực diện khiến người khác ngượng ngùng, nhưng trong ánh mắt anh luôn ánh lên sự thành thực mà chính sự thành thực đó khiến Ann cảm thấy an tâm nhường nào khi có thể chia sẻ mọi thứ với anh. Một sự đồng cảm nào đó đã kết nối giữa hai người, kể từ cái ấn tượng đầu tiên cũng thế.
Ann im lặng, không nói. Jiho tò mò rồi rốt cuộc cũng đoán ra chuyện mà Ann đang bận tâm. Ann là người dễ để lộ cảm xúc của mình ra bên ngoài.
YOU ARE READING
NHỮNG NGÔI SAO TRONG THÀNH PHỐ
RomanceAnn, Jiho, Lưu Ly và Dahlia là những thành viên của nhóm nhạc The Town; họ mang trong mình nhiệt huyết của tuổi trẻ và đam mê cháy bỏng với âm nhạc. Mỗi người ở một phương trời khác nhau đã tụ hợp tại Hà Nội êm dịu mà khắc khoải của những hoài niệm...