Phiên ngoại 2 (H): Nhớ em rồi!!!!

2.7K 190 12
                                    

Dạo gần đây Tống Kế Dương nhận được rất nhiều công việc, nào là phỏng vấn, gameshow, chụp hình, đóng phim... có thể nói là bận đến mức khó thở, không có thời gian dành cho Vương Hạo Hiên. Vương Hạo Hiên biết là cậu rất bận, nên cũng rất hiểu chuyện không làm phiền

Nhưng đã 3 tuần rồi cả hai chưa gặp nhau, tin nhắn qua lại cực kỳ ít, cuộc gọi gần nhất là 4 ngày trước. Vương Hạo Hiên tuy không nói ra nhưng anh thật sự nhớ cậu rồi. Nhân ngày cuối tuần, anh không có lịch trình liền chạy qua nhà Tống Kế Dương để cho thõa nỗi nhớ

---

< cạch > Tống Kế Dương đang bận học kịch bản, nghe có tiếng chuông liền ra mở cửa, gương mặt Vương Hạo Hiên xuất hiện rồi liền phóng đại trước mặt Tống Kế Dương. Vương Hạo Hiên vừa nhìn thấy Tống Kế Dương liền ôm chầm lấy người cậu, tham lam hít lấy mùi hương thơm thảo mộc nhè nhẹ từ trên người Tống Kế Dương

- A, sao anh lại ở đây? - Tống Kế Dương bất ngờ khi bị Vương Hạo Hiên ôm, trong lòng có chút ấm áp, vui mừng khôn xiết, cũng choàng tay ôm lại anh

- Anh nhớ em rồi! - Vương Hạo Hiên ôm chặt thêm chút nữa, thủ thỉ nói

- Em cũng nhớ anh! - Tống Kế Dương mỉm cười hạnh phúc nói, Tống Kế Dương trong lòng cảm thấy Vương Hạo Hiên rất giống một đứa trẻ con, thật sự đáng yêu vô cùng. Một lát sau Vương Hạo Hiên mới buông Tống Kế Dương ra rồi bước vào nhà

Nhà của Tống Kế Dương bây giờ rất lộn xộn, cũng dễ hiểu, mấy ngày nay Tống Kế Dương thường xuyên ra ngoài không có thời gian dọn nhà, khi ở nhà cũng rất bận, bận đến nỗi chị trợ lý cũng phải phát sốt mà xin nghỉ vài hôm. Vương Hạo Hiên nhìn lại tiểu tử ngốc của mình, đầu tóc thì rối bù lên, gương mặt đã gầy hơn một chút, mắt có cả quầng thâm thật khiến người ta lo lắng

- Anh ở đây em lấy nước cho - Tống Kế Dương nói, vừa định đi thì bị Vương Hạo Hiên kéo lại, đặt cậu ngồi xuống ghế sofa

- Để anh! Em cứ ngồi đây mà làm việc đi - Vương Hạo Hiên dịu dàng nói xong còn xoa đầu cậu một cái

Tống Kế Dương ngây ngốc một chút rồi ngoan ngoãn làm theo, nhìn theo bóng dáng của anh mà mỉm cười hạnh phúc, nam nhân cậu chọn quả thật không sai!

Vương Hạo Hiên xoắn tay áo bắt đầu giúp Tống Kế Dương sắp xếp lại nhà cửa, dọn dẹp từng nơi đến sạch bóng lên. Tống Kế Dương vẫn ngoan ngoãn ngồi trên sofa nghiên cứu về nhân vật mới nhận của mình, đây là một nhân vật có tính cách rất là kiêu căng, nhưng cũng rất trẻ con, cũng khiến Tống Kế Dương rất thích thú. Nghiên cứu một hồi, mí mắt Tống Kế Dương nặng trĩu đi, mơ mơ màng màng thiếp đi lúc nào không hay

---

Không biết Tống Kế Dương đã chợp mắt bao lâu, khi cậu tỉnh dậy thì thấy trời đang chuyển tối, uể oải ngồi dậy, trên người cậu có một tấm chăn bông chắc là do Vương Hạo Hiên đắp, dụi dụi mắt Tống Kế Dương thấy nhà mình đã sạch sẽ và ngăn nắp, nhưng không thấy Vương Hạo Hiên đâu, song lại nghe thấy tiếng động trong bếp, Tống Kế Dương mới lật đật đi vào

Đập vào mắt Tống Kế Dương là một khung cảnh rất ngọt ngào, Vương Hạo Hiên đang mang tạp dề, còn đang vo gạo chuẩn bị bửa tối, Tống Kế Dương đứng hình vài giây, sau đó không tự chủ lại mỉm cười mãi, ánh mắt hạnh phúc nhìn vào Vương Hạo Hiên. Ai bảo có nến, có hoa, có nhẫn thì mới gọi là hạnh phúc chứ? Trước mặt Tống Kế Dương đây là một điều hạnh phúc không thể tả nỗi, một cảm giác ấm áp được người khác che chở, chăm sóc, trước đây ngoài gia đình ra thì đây là lần đầu cậu được người khác chăm sóc như vậy

[XY/Hiên Dương] Không Chỉ Là ThíchNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ