Căn phòng trống trải, ánh trăng ảm đạm chiếu xuyên qua khe cửa sổ nhỏ. Không khí mang mùi tanh của máu.
Chính giữa căn phòng có một chiếc lồng lớn, mà cậu đoán là làm từ bạc. Bên trong, một bóng hình tịch mịch ngồi ôm lấy thân mình, tựa như tránh tiếp xúc với lồng bạc hết sức có thể. Đầu cúi thấp, bả vai thi thoảng lại run lên. Những âm thanh hừ hừ khe khẽ phát ra từ phía người trong lồng.
Cảm nhận được có người bước vào, anh quay đầu nhìn, mái tóc đỏ trắng quen thuộc. Đôi mắt dị sắc giờ cả hai đồng tử đều mang màu xanh thẳm của anh khẽ dao động. Todoroki nhếch mép cười nhạt, lông mày hơi nhướn lên, để lộ hai chiếc răng nhọn:
"Chào em."
Khiếp sợ?
Bakugo không nghĩ đó là cảm xúc của cậu hiện tại. Là lo lắng và bất ngờ thì đúng hơn.
Cậu đứng ngây ra đó không biết nên làm gì, nên phản ứng thế nào. Tim đập thình thịch trong lồng ngực, mồ hôi chảy đầy lòng bàn tay đang siết chặt.
"S...Shoto?" - Bakugo nghi hoặc lên tiếng. Đại não hoạt động hết công suất, sợi dây thần kinh kéo căng như dây đàn, cậu sắp xếp lại các sự việc. Vẻ ngập ngừng của anh khi cậu nhắc đến mấy ngày giữa tháng, anh đều ở trong này sao, một mình và chiến đấu với bản thân? Những ghi chép kì lạ mà cậu mới nhìn lướt qua trong chiếc tủ kính trên gác xép thư viện, có lẽ cũng là nghiên cứu của anh? Anh là...ma cà rồng, loài sinh vật mà người ta cho rằng mới tuyệt chủng mấy chục năm trước?
Người đối diện không trả lời. Đôi mắt anh âm trầm và mãnh liệt, vẻ dịu dàng thường thấy đã biến mất hết, nhưng có chút gì đó mâu thuẫn.
Nhìn chùm chìa khoá vứt phía xa xa chiếc lồng, chuyển tầm mắt lên những vết thương của anh. Những vết bỏng trên da thịt, lớp quần áo rách dính vào máu. Bakugo thấy lòng mình tựa như bị ai đó cầm dao khắc lên từng vết. Cậu vô thức nhặt chiếc chìa khoá mở cửa lồng cho anh.
Todoroki bước ra, vẫn tránh né không chạm vào lồng. Có vẻ như đã ngồi rất lâu, anh vươn vai, xoa xoa cổ. Những vết bỏng dần khôi phục bằng tốc độ mắt thường có thể thấy.
Bakugo tiếp tục đứng sững ra đó, chùm chìa khoá trong tay đã rơi xuống sàn, cậu lên tiếng hỏi lại: "Shoto?"
Anh nhìn cậu, đuôi mắt tà mị xen lẫn vẻ nguy hiểm cong lên: "Ừ"
Todoroki tiến tới, nắm lấy cổ tay cậu, móng tay dài bất thường găm vào da thịt cậu tạo cảm giác đau nhói. Anh thở càng dồn dập, cậu hơi lùi lại phía sau, anh đẩy cậu xuống sàn, sau đầu hơi đập vào chiếc kệ phía sau khiến cậu choáng váng.
Bakugo chạm tay lên má anh, thần trí người phía trên có vẻ không ổn định, cậu do dự rồi ôm lấy cổ anh. Cậu thấp giọng nói:
"Sẽ ổn thôi Shoto."
Anh không đáp, lại gầm gừ trong cổ. Xé áo cậu xuống, cắn mạnh vào cổ cậu khiến cậu đau nhói. Dừng lại uống một chút máu, Todoroki tham lam cắn phía cổ bên kia. Số máu nhân tạo anh chuẩn bị trước cho mình chẳng bao giờ là đủ. Làm theo bản năng, anh tìm xuống phía dưới cậu để thoả mãn bản thân.
![](https://img.wattpad.com/cover/193448143-288-k232601.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[TodoBaku Longfic] - Fall in snow love
Fiksi PenggemarTuyết rơi, vương trên những tán thông, tan chảy vì hai trái tim cùng chung nhịp đập. ... "Cậu không sợ tôi à?" ... "Dù thế nào đi chăng nữa, thì đó vẫn là anh." ... "Giết anh đi..." #Moinh: • Ngày triển khai idea: 9/7/2019 • Ngày đăng: 19/7/2019 ❗F...