【Edit】Vương Nhất Bác thức dậy nào

5.6K 323 7
                                    

Tên raw: 起床气
Tác giả: 春蚕作茧
Câu chuyện về một ca ca ngày ngày đều phải sang gọi đệ đệ ngủ nướng của mình thức dậy.
----
Vương Nhất Bác có tính gắt ngủ hay không chuyện này từ mùa hè năm trước lúc còn quay Trần Tình Lệnh Tiêu Chiến đã biết rõ rồi.

Những lúc có cảnh quay sớm, mỗi sáng trong phòng hoá trang tạo hình sẽ luôn thấy một Vương Nhất Bác lạnh lùng trầm mặc một câu cũng không thèm nói ra, đôi khi còn làm sợ đến thợ trang điểm vì nghĩ mình đã đụng đến chỗ nào đó khó chịu trên người cậu rồi nữa kia.

Tiêu Chiến đi đến bắt chuyện cũng chỉ thấy cậu gật đầu hoặc lắc đầu, chả có lấy một lần mở miệng, chỉ cho đến một lúc sau khi tạo hình xong Vương Nhất Bác như mới từ từ lấy lại được nhịp độ mở miệng "Chiến ca Chiến ca" mà tìm đến anh động tay động chân đùa giỡn.

Đấy là lúc ở Hoành Điếm, sau này đổi cảnh quay đến Quý Châu. Do phòng nghỉ của cả hai người ở đối diện nhau nên trọng trách gọi Vương Nhất Bác thức dậy mỗi sáng đã được cả đoàn nhất quán đổ lên đầu Tiêu Chiến; cũng vì thế mà Tiêu Chiến phát giác lúc trước việc tự thức dậy mỗi sáng được xem là khuyết điểm cực lớn của Vương Nhất Bác.

Chuông cửa reo đến năm sáu lần không ai mở là chuyện thường tình, Tiêu Chiến thường xuyên còn phải trừng mắt đập cửa đến gần hỏng cả bản lề mới thấy bộ dạng oán khí, đầu tóc rối tung của Vương Nhất Bác đi ra mở cửa, và cũng vài giây sau đó thì liền đem chính mình ngã xuống giường ngủ tiếp. Nhìn thấy tình cảnh trước mắt Tiêu Chiến dở khóc dở cười đành đi tới giường mà dỗ dành:

"Vương Nhất Bác, thức dậy!"

"Mau thức dậy, sắp bị trễ giờ rồi Vương Nhất Bác"

"Vương~lão~sư!!" Tiêu Chiến gằng giọng, đoạn đưa ngón trỏ ấn ấn vào khuôn mặt nằm nghiêng mềm mại của Vương Nhất Bác.

"Nhanh lên nhanh lên, ra ăn sáng đi."

"Ừ~~" Vương Nhất Bác cất giọng ngái ngủ, mắt vẫn là không hề có dấu hiệu vén màn lên, đoạn nắm lấy ngón trỏ của Tiêu Chiến không cho tiếp tục chọc vào mặt mình nữa nói đến: "Biết rồi~~~"

"Biết rồi thì mau thức dậy đi" Tiêu Chiến rụt tay lại đi đến ghế sofa cầm lên bộ đồ đưa đến cho Vương Nhất Bác, trong một thoáng anh cảm thấy bản thân mình giống vú nuôi vô cùng. "Mau đứng dậy thay quần áo đi ông con ạ!"

Vương Nhất Bác từ trên giường ngồi dậy, ngây ngốc ra đó hơn mười mấy giây sau mới theo phản xạ mà thay quần áo.

Thiếu niên thân hình cao gầy khung xương rộng lớn, áo được cởi ra rơi xuống thật dễ để nhìn thấy cơ bụng sáu múi cực phẩm kia của cậu.

Tiêu Chiến lỗ tai có chút nóng lên, tận lực đem hai mắt di dời sang chỗ khác tránh né, anh đi đến chỗ ghế sofa ngồi xuống lấy điện thoại ra cố làm phân tán lực chú ý, nhưng một thoáng ngẩn đầu lên lại thấy đường cong hoàn hảo trôi một dọc theo tấm lưng trắng nõn kia đi xuống phía dưới, quần ngủ cũng đang theo lực mà bị kéo xuống một nửa.

[Bác Chiến] Ổ nhỏ của Bác ChiếnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ