Mười học sinh nhìn nhau, có người đẩy đẩy học sinh nhận được điện thoại, nuốt nước bọt hỏi: "Mày giỡn hả?"
Học sinh nhận được điện thoại cười không nổi, mặt như đưa đám: "Thật sự kết nối rồi."
"Mày gọi nhầm số?"
Mọi người lúng túng kiểm tra thì thật sự không gọi nhầm số, nhưng đúng là đã được kết nối. Bọn họ bắt đầu cảm thấy hoảng sợ: "Mẹ kiếp, đây là truyền thuyết đô thị thật hả? Làm sao bây giờ? Có nên chạy không?"
"Sợ cái gì? Dù sao mục đích của chúng ta vốn là 'Người giải đáp', nó tới không phải đúng lúc chúng ta có thể hỏi nó hay sao? Mau bật loa ngoài, từng người hỏi nó. Tụi mày phải nhớ không muốn chết thì đừng nói dối."
Người kia ấn loa ngoài truyền ra từng tiếng phóng điện 'Xẹt xẹt', qua một hồi lâu mới yên tĩnh lại. Mấy giây sau đầu dây bên kia đột nhiên phát ra âm thanh: "Xin chào."
"A!" Có người bất ngờ thét lên, chân run rẩy, bị một người khác trừng mắt đầy hung dữ: "Câm miệng!"
Mười học sinh chần chừ cúi người về phía trước, cố gắng bình tĩnh hỏi: "Anh chính là 'Người giải đáp'?"
Đầu dây bên kia im lặng vài giây, một giọng nam khàn khàn khó nghe trả lời: "Đúng vậy." Sau đó hắn còn nói thêm: "Câu hỏi đầu tiên, kết thúc."
Học sinh mới hỏi bỗng nhiên trợn mắt, vừa định phản bác sao có thể tính là một câu hỏi thì bỗng nhớ đến quy tắc. Trong quy tắc trò chơi có đề cập đến có hỏi có đáp, không thể đổi ý, bằng không phải trả thù lao cho câu hỏi của hắn, hắn sẽ bị lấy đi một bộ phận trên cơ thể.
"Tiếp theo là câu hỏi của tôi."
Nó hỏi một câu đơn giản, học sinh dễ dàng trả lời, vì vậy tiếp tục đến câu hỏi tiếp theo. Ban đầu bọn họ nơm nớp lo sợ nên tất cả câu hỏi đều là vấn đề đơn giản. Có qua có lại, 'Người giải đáp' cũng hỏi những câu đơn giản. Nhưng hỏi đáp giản đơn lại nhàm chán khiến mọi người buông lỏng cảnh giác, cho đến khi có người hỏi: "Mã số trúng thưởng của sổ xố ngày mai là bao nhiêu?"
Trong nháy mắt mọi người im lặng, đợi 'Người giải đáp' trả lời. Nó đọc một chuỗi dãy số, người hỏi hưng phấn ghi nhớ. Có qua có lại, câu hỏi của 'Người giải đáp' rất đơn giản, có liên quan đến tiền bạc nên nó hỏi: "Mật khẩu thẻ ngân hàng của mẹ cậu là số mấy?"
Vấn đề không mơ hồ, không có yếu tố kinh khủng, bình thường thoải mái làm người ta nghĩ rằng họ đang tán gẫu. Nhưng mà đám học sinh chơi trò chơi này đều đang học cấp ba, căn bản không thể biết mật mã thẻ ngân hàng của bố mẹ mình.
Học sinh lấy được dãy số trúng thưởng đang tươi cười đột nhiên cứng đờ: "Cái, cái gì?"
Di động truyền đến tiếng máy bận, ồn ào một lúc lâu mới khôi phục bình thường: "Đã hết giờ, trả lời thất bại."
Học sinh không trả lời được rất hoảng loạn, hắn túm lấy cánh tay bạn học ngồi cạnh: "Làm, làm sao bây giờ?"
Có người giật lấy điện thoại, phát hiện cuộc gọi vẫn đang tiếp tục: "Này? Anh còn có đó không?"
![](https://img.wattpad.com/cover/204554910-288-k977154.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM] Quỷ sự vô tận - Mộc Hề Nương
General FictionTác giả: Mộc Hề Nương Tình trạng: 47 chương + 3 phiên ngoại Thể loại: Đam mỹ, linh dị thần quái, huyền nghi trinh thám, hiện đại, chủ thụ, cường cường, 1x1, HE Văn án: [1] Dương Nguyên Nhất là nhân viên của văn phòng thám tử "Monster". Bỗng một ngà...