Chương_270: Lo lắng Tần Mạc bị bẻ cong?

113 7 0
                                    

Đội viên nghe vậy, quay đầu nhìn lương bí thư.


Lương bí thư mỉm cười lắc lắc đầu: "Trước kia tôi cùng Cửu thiếu gia cũng không phải rất quen thuộc, cũng không rõ ràng".

Các đội viên vô cùng thất vọng.

Lương bí thư là thật sự không nghĩ nói Phó Cửu trước kia có “ quá khứ Huy hoàng “ như vậy.

Huống chi hắn chỉ biết là Phó thiếu gia thích quán ăn đêm, như thế nào biết hắn còn tới địa phương này, hơn nữa còn hiểu dụng ý sâu như thế …… Luyện tập tốc độ tay?

Lương bí thư mạc danh liền cảm thấy Phó Cửu nhìn ra điểm gì đó, lời này là cố ý nói với hắn đi.

Nhưng Lương bí thư cẩn thận nhớ lại một chút, lại cảm thấy không có khả năng, học sinh cao trung hẳn là tâm tư kín đáo mới đúng?

Phó Cửu khóe miệng mang theo vẻ phúc hắc, cười nói: “Lương bí thư, anh có phải hay không rất sợ em đem anh Mạc bẻ cong?”

Thanh âm kia rất thấp, sẽ không có vài người nghe được.

Huống chi lực chú ý của các đội viên đều đặt ở những loại máy chơi game kiểu dáng thời thượng.

Lương bí thư từ trước đến nay trầm ổn, nhưng lúc này cũng không khỏi chấn động một chút, trên mặt lại không có biểu tình gì, ôn nhuận văn nhã cười: “Cửu thiếu gia, cậu nghĩ nhiều rồi.”

“À, hôm nay tôi tới phòng anh Mạc ngủ.” Phó Cửu liền chọc lương bí thư: “Kỳ thật anh Mạc còn rất dung túng em, anh nói đi?”.

Lương bí thư:…… ngữ khí cậu nói chuyện cùng phi tử được sủng ái có cái gì khác nhau! Còn có thể hay không đừng đùa giỡn vui vẻ như vậy!

Lương bí thư hít sâu một hơi, lấy lại tâm tình nói: "Cửu thiếu gia cứ nói đùa, Tần tổng vẫn luôn coi cậu là em trai, rốt cuộc Tần gia liền coi hắn như con trai trong nhà, hắn khi còn nhỏ cũng là một người chơi, nhìn thấy Cửu thiếu gia liền muốn thân cận".

“Ách?” Phó cửu gãi đầu: “Tôi tạm thời tin anh nói.”

Lương bí thư:…… Tạm thời……

“Bất quá anh cũng không cần lo lắng, anh Mạc như vậy không ai dám bẻ cong hắn đâu.” Phó cửu một tay đút túi quần, tiếng nói như cũ thực đạm: “Ai bẻ cong hắn, ai đã ngủ cùng hắn, tôi lại không ngốc, anh không cần mỗi lần thấy tôi cùng anh Mạc ở bên nhau, liền nghĩ cách đem chúng ta cách ly, đến lúc đó tâm trạng anh Mạc mà phát hỏa, đem anh sung quân đến hoang sơn để tập luyện đi.”

Cuối cùng những lời này, mới là trọng điểm.

Lương bí thư trong lòng một trận quay cuồng, hắn hiện tại chỉ có một ý tưởng, hiện giờ học sinh đều là nói chuyện như thế sao!

Hắn phía trước bị Tần tổng cùng một sinh viên áp chế liền tính, rốt cuộc khí thế cùng thủ đoạn của Tần tổng hắn đã lĩnh giáo qua đi.

Hiện tại còn phải bị một cái cao trung sinh áp chế!

Quan trọng nhất chính là, thiếu niên nói rất có đạo lý! Hắn thế nhưng không thể phản bác!

“Này thật đúng là một tầng lầu một cái thế giới.” Lâm Phong cũng không có nghe được Phó Cửu cùng lương bí thư nói cái gì, dùng bả vai chạm chạm thiếu niên: "Tiểu hắc, một hồi liền phải đến lầu sáu, tin tưởng anh, lầu sáu phong cảnh tuyệt đối không phải lạnh như máy móc, quan trọng nhất chính là tâm ý của các em gái, đặc biệt là cái cô Lưu Ly đội trưởng với biệt danh băng sơn mỹ nhân kia, em đã nghe qua chưa? Người cũng như tên, muốn khí chất có khí chất, muốn tướng mạo có tướng mạo, trong nhà là mở ra công ty giải trí, có tiền, có của! Tuổi không lớn, mới vừa vào đại học, chơi game lại là một game thủ giỏi, lớn lên thì xinh đẹp, một chút đều như minh tinh, có được tuyệt đại bộ fan nam trong《 anh hùng 》, bất quá vị Lưu Ly tiểu thư này cũng không thiếu tiền, cho nên cũng không thể nào phát sóng trực tiếp, cùng đi trên một con đường rất giống với đội trưởng, rất cao lãnh, em nhìn đến sẽ biết, bất quá em cũng chỉ có thể nhìn ra xa, rốt cuộc……"

Nói tới đây, Lâm Phong hướng tới bóng dáng trước mặt kia nhìn nhìn, mới tiếp tục nói với Phó Cửu: “Em hiểu chứ.”

(Quyển 2) ĐẾ THIẾU SỦNG TRONG LÒNG: NAM THẦN QUỐC DÂN LÀ NỮ SINH Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ