Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Phòng ở kia của Cận Hưu thuộc danh nghĩa của một vị thân nhân của Cận gia, nhưng vị này ở nước ngoài quá xa, trong lúc nhất thời Cận Hưu cũng không liên lạc được.
Chờ Cận Hưu liên lạc được, treo bán phòng ở, thì đã là nửa tháng sau.
Bán quá gấp, phòng ở thấp hơn giá thị trường nhiều.
Nhưng có số tiền kia, Cận Hưu có thể kéo dài một thời gian.
Ai biết số tiền kia còn chưa cầm nóng, người đòi nợ đã tới cửa.
Không biết từ đâu biết được hắn bán phòng ở, được hơn sáu triệu.
"Cận tổng, cậu có số tiền này, vẫn nên trả cho chúng tôi trước đi, phía dưới chúng tôi cũng có nhiều người cần cơm ăn lắm đấy."
Cận Hưu bị những người này chặn đường, nói rõ chính là hôm nay hắn không trả tiền, bọn họ sẽ không đi.
Bình thường Cận Hưu ra vào đều rất cẩn thận.
Người đòi nợ kỳ thật cũng biết bây giờ hắn không có tiền, cũng sẽ không thật sự canh me hắn mỗi ngày.
Chỉ là không nghĩ tới hắn vừa lấy được tiền, người đòi nợ đã lập tức đến.
"Tiền nợ các anh tôi sẽ trả, nhưng số tiền kia rất hữu dụng với tôi." Cận Hưu tận lực giữ vững tỉnh táo, hắn cảm thấy một tổng tài cơm đến thì há miệng áo đến thì giơ tay, ngay cả phân loại rác cũng không giải quyết được như hắn, không phải đối thủ của những người này.
Cuộc sống trải qua chập trùng lớn như vậy, Cận tổng đã học được tự mình hiểu lấy.
"Cận tổng, tiền hữu dụng với cậu, thì cũng hữu dụng với chúng tôi." Người đòi tiền nói: "Thiếu nợ thì trả tiền là thiên kinh địa nghĩa, Cận tổng là người đọc sách, đạo lý này không cần chúng tôi tới dạy chứ?"
Cận Hưu có tiền, nếu bọn họ không chạy nhanh, chẳng phải sẽ bị những người khác chia mất sao?
Bây giờ sao có thể để Cận Hưu mang tiền rời đi.
Ngày hôm nay nhất định phải trả!
Một đồng cũng không thể bỏ qua.
Cận Hưu: "Tôi sẽ nhanh chóng trả hết, nhưng số tiền kia không thể cho các anh. . ."
"Cận tổng, cậu không cần phải nói nhiều, chúng tôi chỉ cần tiền." Người đòi tiền không cho Cận Hưu cơ hội giải thích: "Bằng không thì cậu đừng trách chúng tôi không khách khí."
Đám người này đều là dân đòi nợ chuyên nghiệp, có thủ đoạn lẩn tránh pháp luật chỉnh lý người không trả lại tiền.
Cận Hưu: ". . ."
Ánh mắt Cận Hưu đảo qua bốn phía.
Nơi đây người ở thưa thớt, nhưng địa hình phức tạp, chỉ cần có thể tránh thoát bọn họ. . .
Nghĩ như vậy, trong đầu Cận Hưu lập tức linh hoạt, trước tiên nói chuyện để hấp dẫn lực chú ý của bọn họ, sau đó thừa dịp bọn họ buông lỏng, đẩy người gần nhất kia ra, chạy về phía con đường hắn xem trọng.
BẠN ĐANG ĐỌC
(Quyển 8) [Edit] Xuyên nhanh: Nam thần, bùng cháy lên! - Mặc Linh
General FictionTên gốc: 快穿:男神,有点燃! Tên hán việt: Khoái xuyên: Nam thần, hữu điểm nhiên! Tên truyện: Xuyên nhanh: Nam thần, bùng cháy lên! Tác giả: Mặc Linh Thể loại: Ngôn tình, cổ đại, hiện đại, xuyên nhanh, hệ thống, tình cảm, khoa học viễn tưởng, hài hước, HE...