Chương 3

159 6 0
                                    

Chương 3: Tiểu thư yếu đuối

Cùng lúc đó, mật hàm Lâm Huy Chi suýt chút nữa bị ám sát, được đưa đến ngự án của đế vương.

Xương Long Đế trầm mặt xem xong mật hàm, không nói gì. Thái dám hầu hạ hắn cúi thấp đầu, không dám thở mạnh, sợ chọc đế vương khó chịu.

Trong phòng yên tĩnh giống như chết, không ai có thể phá vỡ.

Đúng lúc này, bên ngoài có tiếng bước chân truyền đến, bước chân nhanh nhẹ thoải mái.

"Phụ hoàng."

Nghe thấy tiếng gọi này, những người hầu trong cung điện không tự giác thả lỏng.

Người đến là một nam tử trẻ tuổi mặc áo gấm, thân thể như ngọc, dung mạo hơn người, hắn vừa xuất hiện, toàn bộ đại điện giống như sáng sủa hơn hẳn.

Những người hầu trong cung điện đồng thời xoay người hành lễ: "Thỉnh an Thái tử điện hạ."

Thái tử đi đến trước mặt đế vương, dáng vẻ hơi lười biếng, hắn hành một lễ với Xương Long Đế: "Lại là người nào ở trong triều không có mắt, làm ngài tức giận?"

"Bản lĩnh gây chuyện của ngươi thì làm gì có ai bằng." Xương Long Đế ghét bỏ nói, đặt mật hàm xuống, ngẩng đầu nhìn người tới, "Hôm qua lão đại xây phủ, ngươi đi uống rượu cùng?"

"Đại ca mời nhi thần uống rượu, trước mặt nhiều người như vậy, nhi thần cũng không thể hạ mặt mũi của huynh ấy." Thái tử lười biếng ngồi xuống ghế dựa, "Đến lúc đó truyền ra lời đồn huynh đệ chúng ta không hợp, người khó chịu không phải là ngài sao?"

Xương Long Đế nhìn dáng vẻ không có xương cốt của hắn, định quát lớn hai câu, lại không lỡ, không thể làm gì khác đành nói: "Lâm Huy Chi gặp ám sát trong trạm dịch ở huyện Hoàng Hoài."

Thái tử nhìn Xương Long Đế, chờ hắn nói tiếp.

"May mà chuyện này xảy ra ngoài ý muốn, giúp hắn tránh được một kiếp."

"Ồ?" Thái tử rủ xuống mí mắt, cảm thấy rất đáng tiếc.

"Nhìn dáng vẻ của ngươi, giống như cảm thấy rất thất vọng?"

"Mỗi ngày hắn đều ở trước mặt ngài khen đại ca tốt, luôn xoi mói tật xấu của nhi thần, hận không thể kéo nhi thần từ vị trí Thái tử xuống, xong lại nhét đại ca lên." Thái tử nói chậm rãi, "Ngài biết đấy, nhi thần không có nhiều tật xấu lắm, chỉ là thù dai thôi."

"Nếu như hắn thật sự chết rồi, người phiền lòng chính là ngươi." Xương Long Đế thở dài, "Cả triều đều biết ngươi không thích Lâm Huy Chi, nếu hắn chết không rõ ràng, nhưng người khác mặc dù không dám nói trước mặt, nhưng chắc chắn trong lòng đều cho rằng là ngươi làm."

Thái tử cười nhẹ một tiếng, hắn thích nhìn những người kia không ưa hắn, cho dù trong lòng không thoải mái, nhưng ở trên mặt cũng không dám nói gì.

Hắn ngồi trên vị trí này, coi như không làm gì, cũng sẽ có vô số người xoi mói tật xấu của hắn.

Nhìn thấy dáng vẻ này của nhi tử, Xương Long Đế đã biết đứa nhỏ này cậy có hắn làm chỗ dựa, từ đầu đến cuối đều không quan tâm đến những vấn đề này: "Ngươi a, ngươi a..."

[Edit - Drop] Tạo Tác Thời Quang - Nguyệt Hạ Điệp ẢnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ