Chap 10 : Tiệm sinh

6.5K 342 8
                                    

Đứng lên đi đến bên cạnh sofa, thấy Tom và Jerry đang điên cuồng đuổi bắt lẫn nhau trên TV.

"Kẻ uy hiếp sự an toàn của ông nội tôi đến giờ vẫn chưa bắt được, cô ngồi ở đây xem TV, còn cười sảng khoái như vậy, đây là thái độ làm việc của cảnh sát nhân dân mấy người sao?"

Đồ ở nhà của Chaeyoung làm bằng thứ vải mắc tiền, dép đi trong nhà cũng là loại làm bằng lông, còn đeo kính đen ngăn tia phóng xạ từ máy tính, khí thế quả thật rất lớn.

Lisa ánh mắt vẫn dán vào màn hình TV, đầu cũng không ngẩng lên.

"Các đồng nghiệp của chúng tôi hiện tại đang toàn lực điều tra, trời lạnh như thế nói không chừng ngay cả cơm cũng chưa ăn, cô còn muốn chúng tôi làm sao?"

"Vậy tại sao cô không theo chân bọn họ đồng cam cộng khổ?"

Lúc này, Lisa mới nâng mắt nhìn Chaeyoung đang đứng khoanh tay, liếc mắt một cái.

"Phân công khác biệt."

"À? Cô là lãnh đạo sao? Phân công là có thể có ưu đãi, không cần ở ngoài trời lạnh chịu khổ như vậy?"

Lisa cười lạnh ra tiếng.

"Lãnh đạo? Lãnh đạo tổ trọng án gần như vô dụng, chết quắc cho rồi, còn ưu đãi? Tôi ở đây chẳng qua cũng là con gái như cô, nên mới phải tới bảo vệ cô, nếu không thì cũng như bọn họ ở bên ngoài chịu giá rét, ưu đãi cái gì?"

Chaeyoung đứng ở nơi đó nhìn chằm chằm, Lisa mặt không đổi sắc, hoàn toàn xem như không thấy... Xoay người trở về bàn, không có tiếng nói chung.

Lisa chờ cô xoay người, mới đưa ánh mắt nhìn dáng vẻ với đường cong uyển chuyển, hấp dẫn kia. Cũng đứng dậy đi đến trước mặt Chaeyoung, hai tay chống lên bàn.

"Cô rất lo lắng, hỉ nộ bất thường."

"Nếu như ông nội của cô bị uy hiếp, cô thản nhiên được không?"

"Ông nội của tôi qua đời đã lâu rồi."

"Vậy cô sẽ không hiểu được."

"Tôi hiểu."

Chaeyoung ngẩng đầu, đối diện với Lisa. Nhìn thấy thái độ nghiêm túc, ánh mắt cũng rất ôn hòa.

"Hiện tại, nhiệm vụ của tôi là bảo đảm an toàn cho cô, các đồng nghiệp của tôi sẽ toàn lực điều tra kẻ tình nghi, cố gắng hết sức đảm bảo ông nội cô an toàn."

Chaeyoung lông mi rũ xuống, nhẹ nhàng thở dài.

"Tôi hiểu, tôi chỉ lo lắng."

"Bởi vì không thể cùng người nhà chia sẻ, cho nên cảm thấy áp lực rất lớn?"

Bị nói trúng tâm sự trong lòng, khóe mắt Chaeyoung cũng nóng lên, nghiêng đầu.

"Chúng tôi huy động rất nhiều bộ phận, còn có lực lượng bên Park thị, mọi người đều đang rất cố gắng, cô phải tin tưởng bọn họ."

Chaeyoung nghe xong, cũng thấy bản thân hơi quá, sự căng thẳng cũng thả lỏng được đôi chút. Gật gật đầu, miễn cưỡng cười cười với Lisa, tiếp tục vùi đầu vào làm việc. Lisa cũng không nhiều lời, trở lại ngồi trên ghế sofa, chuyển sang kênh khác, xem chương trình thế giới động vật, không cười nữa.

[ChaeLice] Tình Nhân Tôi Là Hình CảnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ