chương 12

7.8K 294 15
                                    

Nhân sinh thế thường, người hưởng không hết kẻ lần chẳng ra

Vương Lập Tân vốn là công tử quyền quý ở giới thượng lưu, là  kẻ muốn gió được gió muốn mưa được mưa ở bên hắc đạo , nên những người muốn kết thân cùng hắn không ít và những kẻ muốn trèo lên giường hắn lại càng nhiều hơn.

Xã hội gần đây cũng khá thoáng về chuyện yêu đương đồng giới nên đôi khi Vương đại thiếu gia có qua lại với vài cậu trai đẹp mã cũng là chuyện bình thường

Đào hoa nổi tiếng là thế cơ mà Vương Lập Tân cũng không phải kẻ ngu đần gì, bình thường hắn bên ngoài vui chơi chưa bao giờ để lại hậu quả, nhưng từ ngày quen biết với Bạch Tử An chuyện lăng nhăng kia tuyệt nhiên không có .

Quen biết con thỏ nhỏ này một thời gian, hắn vốn đã ngầm ấn định với xung quanh cậu là người yêu của hắn.

Nhưng con thỏ nhỏ này vốn dĩ đang ở cạnh hắn rất an an ổn ổn đột nhiên lại biến mất

Tại sao chứ???

~•~•••~••~~•~•~••~~••~•~•~•~••~•~•~~••

- Vương ....Lập  .... Tân  ...

-......

- Sao lại...là anh ....???

- Không phải em nói thích tôi sao. ...

- .... T...tôi

- HẢ ....KHÔNG PHẢI EM TỪNG NÓI RẤT THÍCH RẤT THÍCH TÔI SAO???

Vương Lập Tân giống như đang phát điên mà đấm mạnh xuống gối đầu bên cạnh mặt Tử An khiến cậu run lên cầm cập

- Nhìn tôi đi

Hắn kéo mở đèn bàn bên cạnh rồi nắm lấy cằm Tử An bắt cậu nhìn thẳng vào mặt mình

- Ư

Khớp hàm bị mạnh mẽ bóp lấy Tử An không khỏi nhíu mày chịu đựng

Ánh sang nhu hòa của đèn bàn giúp Tử An nhìn rõ khuôn mặt phía trước hơn

“Bộ dáng hắn vẫn như vậy, thật đẹp.... nhưng cũng thật tàn nhẫn”

Thấy người trong lòng ánh mắt vô cảm nhìn mình, tim Vương Lập Tân  nhất thời khó chịu một hồi, tay cũng ra tăng thêm lực.

-Trả lời tôi

Bạch Tử An vừa nghe đến âm thanh của người nọ có chút thay đổi lông tơ khắp người đều dựng đứng hết lên. Lực tay hắn vô cùng lớn, Tử An cảm thấy như cằm sắp bị bóp nát rồi

- Anh... trước hết....tháo xích cho tôi được không, cả miệng tôi nữa... đau quá.

Nới lỏng ra bàn tay, ngươi kia chuyển qua vuốt ve cần cổ thanh mảnh của Tử An

- Nếu Em còn không nói rõ, tôi không những không tháo xích cho em mà còn làm những điều đáng sợ hơn đấy.

Trong phòng yên tĩnh, lại không có gió khiến tiếng thở phẫn nộ của người nọ lại càng rõ ràng hơn, Tử An thực sự cảm thấy không biết nên bắt đầu từ đâu nhưng rồi suy nghĩ một lúc cậu rốt cuộc cũng lên tiếng

Giam Cầm Vĩnh Viễn - DinoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ