Kim Jennie ăn mặc chỉnh chu, bởi vì hôm nay là ngày nghỉ cuối cùng trong tuần của Kim Taehyung, cho nên Kim Jennie từ sớm đã chuẩn bị sẵn sàng, bắt đầu cho một ngày thật hoàn hảo.
Không biết hôm nay có thuận buồm xuôi gió hay không, nhưng ngay khi vừa bước xuống lầu, lại thấy Kim Namjoon đang nhìn cô với ánh mắt rất không hài lòng. Anh ta nhìn không bao lâu đã rời mắt đi, hướng vào chiếc điện thoại đang lướt dở dang, giọng điệu thập phần trỉ trích.
"Anh nhớ mình đã nói là em không được ra ngoài... Vậy hôm qua em đã làm những gì rồi?"
Kim Jennie mím môi, mặc dù biết mọi chuyện sẽ diễn ra như thế, nhưng Kim Jennie quả thật vẫn rất khó khăn khi phải đối mặt với anh những lúc căng thẳng như thế này. Cô tiến đến vài bước định dùng cách năn nỉ anh trai cho qua chuyện, lại bị tiếng nói kia chặn ngang.
"Nếu em còn tiếp tục ra ngoài nữa, anh không còn cách nào khác buộc lòng phải cho người dám sát em!"
"Kim Namjoon!" Kim Jennie nghe vậy lập tức cao giọng bất bình, cái gì dám sát, rõ ràng cô chỉ còn ngày hôm nay để đi chơi với Kim Taehyung, Kim Namjoon kia cư nhiên lại dùng vũ lực bắt ép cô ở nhà. Như thế liệu có công bằng hay không đây?
"Phải, Kim Namjoon!"
Người kia cùng với giọng điệu vô cùng thoải mái, ngả người vào ghế, nhắm mắt lại giống như muốn nghỉ ngơi. Kim Jennie mặc dù biết chính mình vừa mới lỡ lời, nhưng cũng không có ý định sẽ tiếp tục năn nỉ ỷ ôi. Kim Namjoon từ xưa đến nay chưa từng nói hai lời, những lời răn đe cũng chưa bao giờ là đùa giỡn, cho nên Kim Jennie cũng không cần phải phí công, tốn sức làm gì cho mệt người.
Khẽ gật gù như chấp thuận, cô đưa mắt nhìn quanh căn phòng to lớn này. Được thôi! Nếu đã không cho cô đi, cô cũng sẽ ở nhà cho vừa lòng anh!
"Anh.. đợi đấy!"
Và bằng một cách vi diệu nào đó, Kim Jennie đã thật sự ở nhà suốt ngày hôm đó, tuy nhiên lại không phải ở một mình, mà là.. hai mình!
Kim Jennie đã kêu Jung Chanwoo cùng một vài tên vệ sĩ lái xe đến thẳng nhà Kim Taehyung, không cần biết là dùng biện pháp gì, miễn sao phải đưa anh an toàn đến biệt thự Kim gia. Kim Jennie nhàm chán ngồi tại phòng khách, ngón tay thon gọn cầm hết quân cờ này lại di chuyển đến quân cờ khác, trong ánh mắt không vương chút cảm xúc gì.
Rất lâu sau đó mới nghe thấy tiếng xe trở về, Kim Jennie vui vẻ chạy ào ra bên ngoài, cũng quên mất bản thân đang cầm một quân cờ trong tay, chưa kịp bỏ xuống. Dù chạy ra vui vẻ là thế, nhưng nam nhân ở bên ngoài đó lại không phải Kim Taehyung, lại càng không phải là Kim Namjoon - chủ nhân của ngôi biệt thự xa hoa này.
"Hello người đẹp, em vui mừng như vậy là vì nhìn thấy Kim tổng tôi sao?"
Kim Jongin - vị tổng tài trẻ tuổi với hàng loạt thành công trong tay. Kim Jennie chau mày, cũng không buồn mở miệng ra nói bất kì câu nào. Kim Jongin phong thái đầy tự tin, niềm nở tiến về phía Kim Jennie vẫn đang nheo mắt nhìn vào anh ta.
"Chậc chậc... Bảo bối, chúng ta ít nhiều cũng từng có một tình yêu rất say đắm, ngọt ngào và cả mãnh liệt, em bây giờ vì sao lại lạnh lùng như vậy chứ?"
BẠN ĐANG ĐỌC
Taennie ; Họa Tình
FanficNếu ai đó nói Kim Jennie lụy tình, điều đó quả thật không ngoa chút nào. Với tính cách ngang bướng cùng sự mạnh mẽ của mình, Kim Jennie chưa từng muốn buông tay mặc dù những kết quả mang lại đều tròn trĩnh là con số không. Anh - Kim Taehyung - sẽ k...