Yo!!!!! I'm back! Có ai nhớ thằng này ko? Chứ tui là nhớ mấy thím lắm luôn!
Tôi lấy lại đc nic rồi này:))) trong suốt thời gian qua chắc mấy thím chờ dép rồi đúng ko? (・∀・) ok ko dài dòng zô truyện.
_________________________________________Bỗng có ai đó từ đằng sau quàng tay qua bịt miệng cậu lại! Cậu chưa kịp phản kháng gì thì hắn đã nhanh tay rút từ trong túi quần ra một thứ gì đó có vẽ vẻ là khẩu súng, đúng ko?
Hắn chỉa thứ đó vào đầu cậu khiến cậu bất giác rùng mình, hai con ngươi của cậu nhỏ lại
-Nam: nói đi! Mày là thằng nào hả!!! *cậu quát lớn*
-.....: thế mày đoán xem...vì sao tao phải trả lời mày. Hỏi ko lịch sự đếch trả lời :)))
-Nam: *huh...giọng nói này? À thì ra thì ra là mày! Ngay từ đầu tao đã ngửi thấy cái mùi quen quen rồi. Được lắm mày ko thoát được tao đâu con trai à >:)*
-....: huh? Im rồi à? Sao mày ko nói gì đ.... HỰ!!!
Hắn chưa kịp nói hết câu thì cậu đã gập chân phải mình lại và đá ra phía sau hắn thì "vô tình" trúng của quý cái thứ mà quý nhất đời của thằng con trai. Đá xong cậu ko để cho hắn nói một câu đau mà đã nắm chặt cổ tay hắn mà vật ra đằng trước. * có vẻ đau nhể? :D*
-....: éc.....!!!đậu xanh cậu có cần thiết phải làm vậy ko Nam!!! *thanh niên ôm của quý của mình mà khóc thành dòng sông*
-Nam: cho chừa cái tội ai bảo chọc bố mày chi!
Nói xong cậu đỡ Cuba dậy.
-Cuba: mé....trim tao!!! Thằng súc vật!
-Nam: ngu thì chịu kêu ca cái giề!
-Cuba: sao chú nỡ... Anh đây lặn lội qua Mỹ để gặp chú, chú không hỏi thăm một lời mà còn đánh anh là sao! *dã vờ khóc* bạn thân với nhau từ nhỏ sao mày nỡ hả Nam.
Cậu nghe Cuba nói thì cũng thấy tội, nó bạn mình mà mình làm hơi quá tay *như con đẻ :)))* với lại nhìn thằng bạn thân dận lẩy thế kia thì cậu cũng kìm lòng.
- Nam: thôi tao xin lỗi mà đừng khóc nữa mà.
- Cuba: và....
-Nam: tui sẽ bao ông đi ăn được chưa???
-Cuba: tiếp đi :>
-Nam: và tui có một đôi dép lào trong cặp thì phải...* mặt nguy hiểm vcl ra* còn muốn tiếp nữa ko???
- Cuba: thôi thôi tôi đùa đấy, bềnh tểnh bạn ey.
-Nam: haz...đi thôi sắp trễ học rồi đấy.
Nói xong hai người tiếp tục đi đến trường. Trên đường đi hai người họ nói chuyện, cười đùa vui vẽ như lâu ngày ko gặp.
-Cuba: này Nam! Mấy ngày ko gặp nhau nhớ mày vãi lềnh ra.
-Nam: ờ tao cũng vậy mà.
-Cuba: thậ....thật chứ! *khuôn mặt cậu bây h có vài vệt đỏ trên má*
-Nam: uk mà sao mày cậu hỏi kì vây?
-Cuba: ko có gì đâu đừng bận tâm.
Skip~
-Cuba: uầy... Chán thiệt khác lớp rồi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Countryhuman]Xuyên Thời Gian__ Việt Nam× All
Historical FictionTruyện Ở thế giơi của này mọi người đều có phép thuật, mỗi ngươi sở hữu trong mình một con vật. Nghĩa là nữa người nửa thú. Thời xưa có 1 cuộc chiến tranh giữa cái thiện và cái ác. Những kẽ xấu họ muốn thao túng con người ép họ làm nô lệ, họ cho rằn...