CHƯƠNG 4: TỚ TÌM ĐƯỢC CẬU RỒI

119 13 2
                                    


Thứ 7, tháng 12, trời siêu siêu lạnh.

Không đùa đâu, trời lạnh vãi chưởng ra, lạnh đến mức nếu các bạn đi một vòng sân trường Hanyang bạn sẽ thấy sân trường siêu trống, sinh viên chạy đi học như chỉ cần muộn hai phút là bỏ lỡ hết bao nhiêu kiến thức quý báu. Người người nhà nhà mặc tầng tầng lớp lớp áo phao áo len các kiểu, chỉ hận tại sao khoảng cách từ phòng đến lớp lại phải xa như thế..

Tại sao khoảng cách từ cái máy sưởi này đến cái máy sưởi kia lại xa đến vậy?

Thế nên, là những thanh niên mầm non của tổ quốc, lo ngại cho sức khỏe của chính mình sẽ gây ra những thiệt hại không đáng có cho tương lai nước nhà sau này. Các sinh viên trường Hanyang một là sẽ ở lì trong lớp không chịu về, hai là ở phòng ngủ quách luôn cho qua ngày.

Vậy mà, xuất hiện một thanh niên trước tòa nhà Âm nhạc, trên người là một cái áo len và một cái áo phao dài, nón len cũng không thèm đội, đứng ở cửa gần 10 phút đồng hồ, không chịu vào.

Hỏi: Tại sao lại là khoa Âm nhạc? Đáp: Vì có hẹn ở đây chứ sao.

Hỏi: Tại sao là áo len và áo phao dài mà không mặc thêm đồ? Đáp: Mặc dày quá nhìn mập lắm.

Hỏi: Tại sao không đội nón len? Đáp: Tóc vuốt keo đội nón lên hư tóc thì sao?

Hỏi: Gặp người quan trọng lắm hả? Đáp: Dĩ nhiên òi. Không thì chỉnh chu vậy làm gì?

Vậy tại sao không vô đi?

Run lắm ba ơi làm sao đi vô.

Đồ u mê thiếu nghị lực!

Soonyoung đứng ngước nhìn biển của tòa nhà Âm Nhạc lần thứ n trong vòng 10 phút, lòng tự nhủ "Đi thôi!" lần thứ n-2, cuối cùng cũng đứng chôn chân ở ngoài.

Cậu sắp được gặp thần tượng đó, cậu sắp được gặp quái vật lớp Sáng tác đó. Cậu sắp được gặp Woozi rồi đó. Trời ơi!

Và nếu hên, nếu cực kỳ hên, thì Woozi đó là soulmate của cậu (mà chắc không hên đâu, cậu có tài đức gì mà làm soulmate của Woozi). Không làm soulmate cũng không sao? Được hợp tác cậu ấy một lần như thế này là đủ mãn nguyện rồi. Anh không phải là người đòi hỏi đâu.

Soonyoung phấn khích đến mức toàn bộ thần kinh trong đầu cậu đều nảy lên, cho đến khi cậu vô tình kích thích cọng dây cảm xúc kia. Hôm nay soulmate của cậu như bình thường, cảm xúc vẫn là thoải mái, thong dong. Cảm xúc của cậu ấy xoa dịu nỗi thấp thỏm trong lòng Soonyoung.

Soonyoung cứ đứng tần ngần như vậy mãi cho đến khi điện thoại trong túi rung lên: "Thông báo lịch trình "9h00, phòng tài liệu hệ Âm Nhạc, Gặp Woozi <3 "

Chết, sắp muộn rồi.

Nếu bạn là một sinh viên hệ Âm nhạc, bạn sẽ biết rằng thư viện tài liệu chuyên ngành là một chỗ bắt buộc phải biết.

Nếu bạn là một sinh viên vào trường từ sau niên khóa 2014, bạn cần phải biết chỗ gần cửa sổ, xa cửa chính nhất, khuất nhất ở đằng sau là một chỗ đã được chiếm. Tại sao hả? Tại vì bạn không giành nổi chứ sao.

[SOONHOON] SOULMATEWhere stories live. Discover now