Chương 3: HÁT

89 11 0
                                    

Hơn 7h sáng, Kao liếc nhìn Earth ngủ gục ở băng ghế sau. Họ đã đổi tay lái vào giữa chặng đường để đảm bảo cả hai có đủ tỉnh táo. Anh tấp xe vào đồng hoa gần một nông trại nhỏ ở ngoại thành, đôi mắt thâm quầng vì mỏi mệt của anh lóe lên những quang mang của một kẻ chạy trốn đang rã rời tinh thần. Kao nhìn Earth đang nhíu mày ngủ, có lẽ cậu không được yên giấc, đôi bàn tay bấu chặt vào nhau. Đôi mắt anh dần dịu dàng, phảng phất một ánh nhìn ấm áp.

"Ưm", Earth cựa mình tỉnh giấc, mơ màng mở mắt, đôi con người bình thường xa cách lạnh nhạt, giờ phút này có chút ngơ ngác đáng yêu. Earth chớp mắt vài cái để thanh tỉnh, nhẹ nhàng hít thở để bình ổn tâm trạng sau cơn ác mộng cậu bị hành hạ mỗi đêm.

"Đây là đâu?", Earth nói.

"Đồng hoa nhỏ cách xa một nông trại tầm 1km, đi thêm một chút nữa sẽ đến một tỉnh thành nhỏ, đây là ngoại ô cách không xa Bangkok, em đi chứ?", Kao đáp.

"Đành vậy, tôi làm sao còn cách nào khác", Earth tỏ ý không phiền nếu đi cùng nhau.

Hai người chạy xe một đoạn nữa tới thị trấn, nhìn quanh một hồi, Kao và Earth quyết định chia tay tại đây, trong lòng họ mạnh mẽ một cảm giác vẫn sẽ còn gặp nhau. Earth chạy xe vào một nhà kho bỏ trống nhưng kín đáo, không thể gây chú ý với chiếc xe này được. Cậu đi bộ một vòng quanh thị trấn, tìm được một căn nhà cho thuê phòng trọ, chi phí rẻ, tiện nghi, còn có, bà chủ thật tốt. Earth luôn thích những người từ tốn và dịu dàng, điều đó làm cậu an tâm và thoải mái. 

Earth thuê một căn phòng ngay góc cuối hành lang trên tầng 4 của căn nhà, căn phòng có cửa sổ và ban công lớn để nhìn ra bên ngoài. Cậu để ý thấy Kao bước ra từ một quán bar cách khu nhà không xa, anh tươi tỉnh hơn nhiều, lại có phần đang vui vẻ. Kao đang hướng về khu nhà cậu ở, Không phải chứ?... Earth hồi hộp nghĩ. Kao cũng muốn thuê phòng ở đây. Earth quay vào phòng sắp xếp vài vật dụng cá nhân. Thầm nghĩ chắc không đến mức hai người ở cạnh nhau đâu nhỉ. 

Giữa trưa, tiếng gõ cửa đánh thức Earth, cậu vẫn cần ngủ để hồi sức, đây là lần đầu tiên cậu tốn nhiều sức lực và tinh thần căng thẳng như thế. Earth nhíu mày lệch xệch chạy ra mở cửa, tính toán sẽ gây khó dễ cho người làm phiền mình một trận vì vô tình đánh thức mình. 

"Cạch"

"Xin chào, tôi là người mới đến, tôi sống bên cạnh phòng ... Earth??" giọng nói trầm tĩnh quen thuộc của Kao vang lên, mang âm vực kinh ngạc và vui mừng.

"Đừng làm phiền tôi", Earth vẫn còn đang mơ màng, gắt gỏng lườm Kao. Tính mạnh tay dập cửa để trở về ngủ. Cậu thật sự cảm thấy người mệt lả, không gian như xoay vòng vòng, người nóng hừng hực còn cổ họng lại bỏng rát.

Kao nhanh tay giữ cánh cửa rồi lách người vào phòng Earth, nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại. Anh nhích người lại gần Earth, áp bàn tay có vết chai sạn ở đầu ngón tay lên gò má đang đỏ bừng của Earth. Nóng quá. Earth như cảm nhận được nhiệt độ mát lạnh từ tay Kao khiến mình thoải mái, cậu lơ đãng tựa trán vào bàn tay Kao rồi dụi nhẹ. Thật mệt quá, Earth rệu rã. Thân người cậu bắt đầu thoát lực, cả người vô lực lấy Kao làm điểm tựa, Earth ngã vào lòng Kao thở hổn hển rồi mất nhận thức.

[KaoEarth] WITH YOU /dropped/Where stories live. Discover now