Xa Dục tự mình xuống núi,thấy tôi không đi theo cùng,liền hỏi tôi có phải không nỡ rời xa tam cô nương đó không.
Nghĩ đến diện mạo của tam cô nương đó,rùng mình một cái rồi tôi liên tục lắc đầu
Hắn liền nói với tôi,nếu đã không phải,vậy còn ngây ra đí làm gì,đợi tam cô nương kia tìm ra tôi à...nhìn cái bãi tha ma này thì 100 lần không tình nguyện,nhưng không còn cách nào khác chỉ còn biết đi theo
Trên đường đi,gió thổi vù vù hai bên đường lá cây kêu xào xạc ,ánh trăng chiếu rọi lên bãi tha ma,chiếu vào nhữg phần mộ trên sườn núi vô cùng kinh người.
So với dáng vẻ lo lắng của tôi,Xa Dục lúc này vô cùng thoải mái,chỉ thấy Xa Dục giống như dạo công viên vậy,thỉnh thoảng nhìn đông ngó tây,đại khái là nhìn thấy tất cả phần mộ trên núi rồi hỏi tTrong thôn chúng ta có bao nhiêu người ,sao có nhiều mộ vậy
Nhìn dáng vẻ của Xa Dục,tôi giải thích với hắn,bãi tha ma này không chỉ chôn người của Vương gia thôn,bởi vì bãi tha ma này là nơi giao cắt của 3 thôn,vì vậy người của 3 thôn gần đây đều chôn tại đây.vì vậy mới có nhiều phần mộ như vậy.
Xa Dục gật gật đầu,sau đó nói với tôi,đợi chút nữa lúc đi thỉnh quỷ,cho dù tôi nghe thấy cái gì hoặc nghe thấy bên tai có người thổi gió,tôi cũng không được quay đầu...bằng không ,sau này sẽ rất nghiêm trọng.
Tôi hỏi xa Dục có hậu quả gì,hắn trả lời tôi rằng,nhẹ thì bị điên mấy ngày ,nặng thì bị mất hồn mất vía,nghe Xa Dục nói vậy trong lòng tôi như đánh trống.
Nhưng mà,việc đã đến nước này cũng hết cách...dù sao cũng chết.nghĩ đến đây tôi lập tức ngẩng đầu hiên ngang đi về phía Xa Dục.
Rất nhanh chúng tôi đã đến giưã sườn núi,nơi mồ mả tập trung lại,Xa Dục dừng lại một lát roiif đưa cho tôi một tờ giấy nói,bảo tôi theo đánh sách trên tờ giấy này đi tìm người,tìm thấy rồi thì đặt một quả táo trước mộ,cắm một que nhang vào quả táo,dập đầu 3 cái,sau đó làm theo những gì tôi nói ,bất luận tình huống nào cũng không được quay đầu.
Tôi bất chợt gật đầu,xa Dục đưa cho tôi một tờ giấy và một cái túi vải,trong túi đựng táo và nhang
Sau khi đưa cho tôi hắn quay người đi
Tôi vội vàng hỏi hắn muosn đi đâu,hắn cũng không nói với tôi bảo tôi nhanh chóng làm là được rồi.đến lúc đó hắn sẽ đến tìm tôi
Trong lòng tôi nghĩ ,cái tên không đáng tin này,sẽ không nửa đường bỏ chạy chứ,có điều tình hình bây giờ tôi cũng không được lựa chọn.
Làm sao đây? Cứng đầu chạy về phía trc vậy.
Bia mộ ở đây đều cùng một thợ khắc,vì vậy hình đáng đều như nhau thứ duy nhất không giống chính là bức ảnh đen trắng mang theo nụ cười đó
Từng bức ảnh nhìn tôi đến dựng tóc gáy,luôn có cảm giác bọn họ đang nhìn chằm chằm tôi,tôi cũng không dám nhìn thêm bức ảnh đó một cái.
Cho đến khi lôi danh sách ra tìm trên những bia mộ đó.
“phương Thúy hà...Lý ẩn đệ...Phương Cúc Hoa”
Những cái tên này khiến tôi thấy ớn lạnh,rất nhanh tôi đã tìm thấy một vài những phần mộ trong danh sách đó,nhưncg người này lúc chết phần lớn đều là những cô gái 17.18.nhưng nếu còn sống bọn họ có thể đều đã làm bà cả rồi.
Có điều,nghĩ trong bụng vì mạng sống,tôi cũng phải tìm người giúp đỡ,sau khi tôi tìm bên này mới phát hiện,phần mộ bên này đều là nữ,hơn nữa đều là mộ đơn,nghĩ bụng chắc là trong thông chôn tất cả các cô gái không kết hôn bị chết và một chỗ
Vì vậy người trên danh sáhc này hâu như đều tìm thấy ở đây,mọi việc vô cùng thuận lợi không giống như có chuyện gì xảy ra như lời Xa Dục nói.tôi nhìn thấy trên danh sách chỉ còn lại tên một nngười
Bái xong người tên Từ Dẫn Tiên naylaf có thể rời khỏi chỗ quỷ quái này,tôi vừa đi vừa nói với bản thân “cais tên vô lại Xa Dục đó,còn hù ta...cái gì mà có người vỗ vai tôi,còn thổi thổi bên tai tôi..ngoài việc không khí bên này hơi đáng sợ,thì không còn việc kỳ lạ nào xảy ra nữa.
Rất nhanh,tôi đã tìm thấy được người cuối cùng,cung kính đặt quả táo cắm nén nhang.vừa quỳ xuống ,dập đầu cái đầu tiên,chỉ nghe thaays một tiếng mèo kêu sắc bén,truyền đến trước mặt tôi.
,
Tiếng mèo kêu này vừa xuất hiện,làm tôi nổi hết cả da gà,ngẩng đầu chỉ thấy một con mèo toàn thân đen láy đứng trên bia mộ trưosc mặt,trong ánh mắt phát ra ánh sáng xanh ,lông trên mình dựng cả lên,hướng về tôi mà nhe răng nhếch mép kêu
Dáng vẻ còn mèo này quả thực doạ tôi hết hồn.trong thôn đều nói mèo là động vật ác tính,đặc biệt là trạng thái kỳ quái này của nó,thật là doạ tôi một phen,tôi vội vàng dập đầu liên tục ,nói vowid bản thân “ cô...cô nương này...tôi..tôi không cố ý làm phiền,tôi có làm gì không vừa lòng,xin ...xin đừng trách..đừng trách”
Nhưng con mèo này vẫn tiếp tục kêu,tôi dùng ánh mắt trực tiếp nhìn vào con mèo trren bia mộ,sau khi định thần con mèo này ánh mắt không phải đang nhìn tôi,ánh mắt đó dường như đang nhìn sâu lưng tôi.
Nhưng mà sau lưng tôi có gì đâu
Tôi vốn dĩ định quay đầu,vừa định quay đâuf.đột nhiên nghĩ đến lời của Xã Dục,tôi quay cái đầu đã xoay một nửa trở về
Lúc này quỳ tại chỗ không dám động đậy
Mồ tôi lạnh toát cả người...