Chap 5: Ở Lại

179 24 0
                                    

Vì thế Joohyun cuối cùng vẫn là suy nghĩ đến nói của Seungwan "Bên ngoài nóng." Trời nóng gì gì đó, ghét nhất rồi. Thật sự là không muốn xoá cái cảm giác mát mẻ ở trên người. Joohyun cuối cùng vẫn là gọi điện thoại gọi món ở ngoài về ăn.

Bữa tối gọi bên ngoài là Lẩu tôm chua cay cho mình. Thịt bò bít tết, khoai tây kiểu pháp, canh gà cùng với nước si rô phong của cơm Tây cho Seungwan.

Joohyun đeo một cái găng tay, động tác tao nhã bắt tay vào bóc con tôm to, sau đó đem tôm đã bóc lăn qua một chút nước chấm cay để vào trong miệng, lại đột nhiên phát hiện Seungwan tay cầm dao dĩa, đang nhìn chính mình không chuyển mắt. Nuốt thức ăn trong miệng, uống một ngụm coca, nàng cầm lấy một con tôm quơ quơ trước mặt Seungwan: "Em cũng muốn ăn?

Seungwan lắc mạnh đầu, cúi đầu cắt miếng thịt bò. Thứ cay như vậy, mình mới không cần ăn.

Có chút không thú vị rút lại tay đang lắc lư con tôm to, Joohyun tiếp tục bóc tôm cho mình. Nếu như là một đứa bé năm tuổi thì thật tốt, đương nhiên là chính mình cho cái gì thì ăn cái ấy, nhu thuận mà lại không có hành động phản kháng gì hay là không được tự nhiên.

Ngày mai sẽ bị đưa đến biệt thự, như vậy lại còn một mình, như thế nào mới có thể ở lại đây. Vẫn là con người thật là tham lam, đầu tiên là không muốn bị đuổi về cô nhi viện, tiếp theo đó là không muốn bị đưa đến biệt thự. Cái đầu nhỏ của Seungwan hoạt động thật gấp nhưng như thế nào cũng nghĩ không ra phải nói làm sao mới có thể làm cho Joohyun đồng ý để mình ở lại. Nghĩ nghĩ, ánh mắt không tự chủ nhìn lại nhìn về phía Joohyun.

"Như thế nào, không hợp khẩu vị sao?" Joohyun buông con tôm đã bóc đến một nửa trong tay xuống, bị người khác nhìn như vậy, bữa cơm này còn nuốt trôi như thế nào được. Nếu là đàn ông nàng đã sớm trở mặt còn nếu là phụ nữ nàng tất nhiên cũng là không thích. Chính là người cứ nhìn mình lại là một tiểu loli trong sáng, trong ánh mắt thật ra không có nửa phần tạp chất, chính là ánh mắt giống như nhìn cái gì đó xuyên thấu qua mình. Đây xem như thất thần hay là ngẩn người? Tóm lại là làm cho mình tìm không ra lý do tức giận.

Seungwan lại lắc đầu, trong lòng có chút ủ rủ, rõ ràng chính mình nghĩ cách làm như thế nào mới có thể làm cho chị ấy nhận mình ở lại nhưng mà giống như là ngược lại thành khiến chị ấy không vui.

Thấy bộ dạng Seungwan trở nên buồn bã, Joohyun lại nhớ tới bộ dạng cuộn mình ngủ đáng thương của cô bé. Vì thế nghĩ có phải nên tìm chút đề tài mà nói để phá vỡ bầu không khí có chút trở nên căng thẳng này hay không. Hỏi một chút cô bé thích ăn cái gì? Joohyun vừa định hỏi lại nuốt trở vào. Ngày mai chuyển ra ngoài, cô bé ăn cái gì, uống cái gì, mặc cái gì sẽ có bảo mẫu quan tâm.

"Trong thư nói, đợi đến tháng chín liền cho em đi học trung học, học lớp mười. Em không có vấn đề gì sao?" Tuy rằng Joohyun lúc trước đây cũng là nhảy lớp, mười bảy tuổi liền lên đại học nhưng vẫn cảm thấy rằng Seungwan mới từ nước ngoài trở về, học thẳng lên lớp mười có phải quá nhanh hay không.

Cô bé lấy tờ giấy ăn nhẹ nhàng lau miệng, lúc này mới trả lời: "Như vậy có thể nhảy qua kỳ thi trung học trong nước, hơn nữa chương trình học lớp mười em đã xem qua, hẳn là không có vấn đề gì." Dứt lời, lại lẳng lặng ăn đồ ăn.

[Wenrene] [BHTT] Quan Hệ Nuôi Dưỡng Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ