Chương 10 : Ta là sư phụ ngươi

262 18 0
                                    

Editor: Tà


Thẩm Nguyệt Trạch chân trước vừa bước ra cửa miếu đổ nát, còn chưa kịp hạ xuống, bỗng nhiên cảm giác được thân thể chính mình lập tức bay lên.

Hai tay ôm lấy mình vô cùng dùng lực, Thẩm Nguyệt Trạch đau đến thiếu chút nữa hét lên, dưới ánh trăng màu bạc, con ngươi thâm thúy của Đới Tinh Lâu ẩn ẩn lửa giận, tựa như vực thẳm không thấy đáy. Từ đáy lòng dâng lên một trận hàn ý, Thẩm Nguyệt Trạch toàn thân cương cứng không nhúc nhích tùy ý Đới Tinh Lâu ôm mình đến bên đống lửa, sau đó cẩn thận mềm nhẹ nhưng không cho phép phản kháng đem chính mình đặt ở giữa đống cỏ, bản thân hắn thuận thế áp lên.

Sự việc liên quan đến trinh tiết, Thẩm Nguyệt Trạch không có biện pháp chỉ có thể vội vàng chống đỡ Đới Tinh Lâu sắp áp chế đến lồng ngực mình, chột dạ trừng hắn: “Ngươi muốn làm gì?”

Đới Tinh Lâu cắn chặt răng, lộ ra tươi cười tàn khốc mà phẫn nộ, thoải mái chế trụ hai tay Thẩm Nguyệt Trạch đang chống trước lồng ngực hắn, lời ít ý nhiều nói: “Làm ngươi!”

Thẩm Nguyệt Trạch trái tim run lên, toàn bộ da đầu đều nổ tung, không ngừng giãy dụa ở dưới thân Đới Tinh Lâu, tức đến hộc máu nói: “Đới Tinh Lâu ngươi là đồ tiểu súc sinh khi sư diệt tổ, đừng quên ta là sư phụ ngươi! Ngươi nếu dám chạm vào ta một chút, ta lập tức đem ngươi trục xuất sư môn, đoạn tuyệt quan hệ sư đồ!”

Thẩm Nguyệt Trạch gấp gáp, nghĩ cái gì cũng đều nói ra, y đối với Đới Tinh Lâu về phần cảm tình thật không có nửa phần tình cảm nam nữ, càng không có cách nào tiếp nhận chính mình bị một nam nhân thượng, y lấy điều này đến áp chế Đới Tinh Lâu, để hắn thả cho y một ngựa.

Lại không biết những lời này khiến Đới Tinh Lâu càng thêm phẫn nộ, đem hai tay Thẩm Nguyệt Trạch bắt chéo lên đỉnh đầu, không nói hai lời liền cắn lên cánh môi non mềm của y, giống như dã thú bình thường hay cắn xé con mồi.


“Ngươi thế mà lại vì một nữ nhân lai lịch không rõ đã muốn đuổi ta đi?”

“Xoẹt” một tiếng, y phục của Thẩm Nguyệt Trạch lập tức bị Đới Tinh Lâu xé nát vụn, làn da trắng nõn non nớt trùng kích hai mắt Đới Tinh Lâu khiến chúng tối đi, Đới Tinh Lâu tham lam nhìn chăm chú hận không thể lập tức đem y nuốt gọn vào bụng, phẫn nộ trong lòng cũng đạt đến đỉnh điểm, vừa nghĩ đến sư phụ muốn cùng người khác làm loại chuyện này, hắn đã khống chế không được ham muốn hủy diệt mọi thứ.

Ma khí đen ngòm tràn ngập toàn bộ miếu đổ nát, táo bạo phá hủy hết thảy, vốn ngôi miếu đổ nát đã lung lay sắp đổ, căn bản chịu không nổi ép buộc như thế, ầm một tiếng liền sập xuống dưới, nhưng vì có Đới Tinh Lâu, mười mét chung quanh hai sư đồ không có bất cứ cái gì sập xuống.

Mưa lạnh bị gió thổi lướt qua làn da, Thẩm Nguyệt Trạch trần trụi bị lạnh đến run rẩy, cảm giác được Đới Tinh Lâu chen vào giữa hai chân của mình, sắp đột phá phòng tuyến cuối cùng, Thẩm Nguyệt Trạch trong lòng sợ hãi rốt cuộc khống chế không được, y toàn thân run rẩy cầu xin nói: “Đới Tinh Lâu ngươi thả ta ra đi a! Ta cầu xin ngươi đó, ngươi vì sao cứ muốn ép buộc ta? Ta là sư phụ ngươi a!”

(Đm) Đồ đệ đã hắc hóa Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ