Ây đây là chương cuối, mong các ngươi đừng kéo nhau ra đánh hội đồng ta.
Ta không ngại đánh nhau đâu nhưng ta ngại bị kỷ luật lắm. Nên là nhẹ tay thôiNgồi xuống uống tách trà, tâm sự bồi dưỡng tình cảm đôi bên nhé các bác. Chứ không trái tim yếu đuối mỏng manh của tôi nó không chịu nổi mất.
Thôi dài dòng văn tự làm gì, vô truyện lun cho nó máu, aida nhớ ném đá nhẹ tay thôi
------------(((o(*゚∀゚*)o)))…ーーーーー
Giang Trừng nhìn Lam Hi Thần, tâm trạng của hắn hiện giờ đang rất là phức tạp. Liệu hắn có nên giao phó nửa đời còn lại cho y hay không, liệu y có phản bội hắn hay không, hắn có lên đặt cược hay không.- Lam Hi Thần
- Ân
- Ngươi thật lòng yêu ta?
- Ta chính là thật lòng, ta có thể đem mạng mình ra để chứng minh nếu như mà ngươi muốn
- Dừng ngươi mà chết thì ta không chịu trách nghiệm nổi với Lam gia. Ta chỉ muốn hỏi thôi
Vẫn là lên thôi vậy, hắn không muốn niềm tin của mình lại một lần nữa bị phản bội. Con người luôn là thứ khó đoán nhất, vậy lên hắn không dám tin tưởng lại càng không dám yêu.
- Lam Hi Thần thật xin lỗi ngươi
- Không sao...ta chưa bao giờ hối hận vì đã yêu ngươi
- Ngươi có thể tìm người khác...
- Vãn Ngâm tình yêu ta dành cho ngươi mãi mãi là không bao giờ thay đổi
Lam Hi Thần nhìn hắn với ánh mắt vô cùng kiên định. Giang Trừng nghĩ rằng nếu mình ở đây thêm một khắc nào nữa thì liền sẽ mềm lòng.
- Nếu Lam Tông Chủ đã khỏe rồi thì Giang mỗ xin cáo từ
Hắn vừa đứng dậy thì bị một cánh tay giữ lại.
- Ta còn có thể gặp ngươi không
- Không nên gặp thì vẫn tốt hơn
Hắn đẩy tay y ra, rồi nhanh chóng bước đi. Lam Hi Thần nhìn theo bóng lưng hắn, chi bằng đừng nói ra thì liệu có phải rằng hai người vẫn có thể cùng nhau nói chuyện, gặp mặt. Y cười một nụ cười đầy chua xót, Lam Hi Thần có thể cảm nhận được tâm can của y như bị vật nhọn đâm vào, đau muốn thổ huyết. Lam Hi Thần chưa bao giờ hối hận khi nói hết tâm lòng của mình cho Giang Trừng nghe, y chỉ muốn biết suốt thời gian qua liệu hắn có động tâm với y hay không dù chỉ là một chút thôi cũng được. Nhưng mà mơ mộng để làm gì, để rồi thực tại xé nát cái ảo mộng đấy cũng như xé nát tâm can của ngươi sao.
Lam Tông Chủ Trạch Vũ Quân Lam Hi Thần, đóng cửa bế quan.
Trên dưới Lam Gia loạn cả lên
Lam Tiên Sinh tức hộc máu
Lam Vong Cơ và Ngụy Vô Tiện muốn đến khuyên nhủ nhưng Lam Hi Thần nhất quyết không gặp
Cả tu chân giới lại có thêm đề tài bàn tán, đoán mò lý do vì sao Lam Tông Chủ lại bế quan.
Giang gia vẫn không có động tĩnh gì. Chỉ có Giang Tông Chủ thỉnh thoảng lại ngồi thẫn thờ trong thư phòng.
-------------