16

2.2K 232 13
                                    

Ngày hôm qua khi Ngu Thư Hân quay về, Chu Khả thấy có điều không ổn bèn kéo Ngu Thư Hân ra một góc vắng người để hỏi cho ra lẽ. Ngu Thư Hân chưa bao giờ cảm thấy uất ức như vậy, kể cả lúc bị Khưu Trạch phản bội cũng chưa từng có cảm giác khó chịu như bây giờ. Vốn dĩ đã kiềm nén, nước mắt cũng đã lau cạn trước khi về nhưng khi tổn thương đã quá mức chịu đựng, lại có người nhìn ra được như vậy. Ngu Thư Hân lại càng thấy uất ức hơn sau đó sà vào lòng Chu Khả, hai tay ôm chặt, mặt chui vào cổ Chu Khả khóc một trận thật to.

Chu Khả lặng lẽ vỗ vỗ lên vai Ngu Thư Hân, khăn giấy đưa không ngừng tay: "Có chuyện gì, bình tĩnh kể mình nghe xem nào."

Ngu Thư Hân nhớ tới những chuyện vừa xảy ra, sắc mặt liền đổi, quệt nước mắt nghiêm túc kể lại toàn bộ sự việc.

Chu Khả nghe xong đứng bật dậy đi. Ngu Thư Hân thấy vậy chạy theo kéo lại: "Đi đâu đấy?"

Chu Khả xoay lại dùng tay dí sát vào trán Ngu Thư Hân hỏi: "Ngốc luôn rồi đúng không? Đương nhiên ra tay nghĩa hiệp đòi lại công đạo cho Ngu tiểu thư rồi." Nói xong còn hất mặt lên với Ngu Thư Hân: "Đương nhiên không thể thiếu tiền công."

Ngu Thư Hân buồn cười, đầu khẽ cuối xuống hai tay đan vào nhau mắt ánh buồn nói: "Không cần đâu, mình sợ rồi, không muốn dây dưa nữa. Coi như là vận may của mình không tốt vậy."

Chu Khả nghe vậy mắt liền sáng lên: "Khi nào kết thúc sinh hoạt về rồi mình sẽ dẫn cậu đi tham gia buổi gặp mặt nhé."

Ngu Thư Hân nghe vậy thở dài: "Không đi. Nói thật mình còn chưa quên được em ấy đâu, phải cần có thời gian. Với lại cũng chẳng muốn yêu đương nữa."

Chu Khả cắn cắn đầu ngón tay nói: "Được rồi khi nào có hứng thú thì nói với mình. Mình nhất định sẽ tìm cho cậu người tốt hơn cả hai người trước."

Ngu Thư Hân ậm ừ qua loa nói: "Cảm ơn, cảm ơn. Còn bây giờ mau về thu xếp mai về rồi này."

Tối hôm đó Ngu Thư Hân trở về suy nghĩ cả một đêm, nhớ về từng chuyện đã xảy ra, rốt cuộc thông suốt. Người không vì mình trời tru đất diệt, ngày mai sẽ trở về những ngày tháng vui vui vẻ vẻ không lo không âu, yêu đương gì đó đều cút hết đi!!!

***

Sáng nay Ngu Thư Hân đặc biệt dậy rất sớm, nhớ lại Chu Khả thấy rùng mình cả người, dụi dụi mắt còn chưa tỉnh ngủ hỏi: "Làm gì mà chạy vội thế, có ai đuổi theo cậu đâu." Chu Khả nói xong xoay qua phải nhìn thấy Triệu Tiểu Đường liền tự lấy tay vả vào mặt mình.

Triệu Tiểu Đường nhìn Ngu Thư Hân đang đi lên xe được một nửa nói: "Chúng ta nói chuyện một tí có được không? Chị đừng như vậy." Đêm qua Triệu Tiểu Đường nhắn tin cho Ngu Thư Hân, mới biết bản thân bị người ta kéo vào danh sách đen. Đầu rối như tơ vò nhưng cũng biết bản thân phạm phải sai lầm liền không dám làm hành động gì quá chớn.

Cũng may bọn họ ra sớm bây giờ cũng chỉ có ba người, Chu Khả cũng không muốn xen vào chuyện của bọn họ liền né sang một bên.

Ngu Thư Hân bình tĩnh bước tới nói: "Chào, ngày mới tốt lành. Em cũng dậy sớm ghê ha, nhưng mà xe số 7 bên kia kìa, đi nhầm hả? Em cũng mau tới để dành phía gần cửa sổ mà ngồi đi." Nói xong chợt thấy vạ miệng, trước đây đi xe buýt cùng Triệu Tiểu Đường phát hiện đối phương cực thích ngồi phía trong.

[Đại Ngu Hải Đường]First impression is...Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ