Chap 4

836 69 13
                                    

Một Khoảng thời gian sau, có lẽ là 3 tháng

Hắn đã suy nghĩ rất nhiều, cũng vì trận pháp mà trải qua rất nhiều chuyện và quả thực bây giờ hắn có thể cảm nhận được một điều rằng cảm xúc của hắn đang mất dần.....

Buồn cười thật, hắn thấy buồn cười với chính mình. Giờ phút này hắn cảm thấy bản thân thực sự ngu ngốc, hắn đang sống trong thế giới ảo mà "Cầm Tù" tạo ra, ở nơi này đầy rẫy những uẩn khúc, dục vọng, hận thù, khao khát trong hắn, nhưng mỗi khi hắn làm gì đó thì mọi chuyện luôn đi theo chiều hướng ngược lại với xu hướng ngày càng tệ hơn, nhưng nếu hắn không làm gì thì sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra, thậm chí lại tốt lên đến bất ngờ, điều này như muốn nói với hắn rằng "tốt nhất hắn nên phớt lờ mọi thứ" vậy

Ngày qua ngày, hắn càng cảm thấy nó hiệu quả, những suy nghĩ về Ngụy Vô Tiện trong lòng hắn mất dần, hắn thậm chí còn chẳng buồn nghĩ tới y.

Và quả nhiên, từ khi ấy tới giờ tâm ma của hắn cũng chưa từng xuất hiện lại.

Y sư từng nói đây là cách duy nhất có thể khiến tâm ma của hắn dừng lại, chặt đi thất tình lục dục hắn mới có thể trở lại bình thường, nhưng điều ấy đồng nghĩa với việc mọi cảm xúc của hắn, thương tiếc, bi phẫn, hạnh phúc, vui vẻ, cũng vĩnh viễn mất đi.....

Đó là những chuyện sẽ xảy ra nếu hắn có thể thành công, còn nếu ngược lại....

...Hắn có thể sẽ mãi ở lại nơi này...

Cảm xúc con người đâu thể nói bỏ là bỏ, chấp niệm cả đời đâu thể nói buông là buông? Hận thù chính mình cũng đâu thể nói mất liền mất?

----------

------

Lại một khoảng thời gian nữa trôi qua, Giang Trừng đang vận công bên suối thì đột nhiên một âm thanh vang lên từng tiếng bên tai hắn

"Ding. Ding. Ding. Ding."

4 tiếng vang lên rõ ràng giữa cảnh quan tĩnh mịch xung quanh, tiếng vang của nó xuyên qua núi rừng rồi vọng lại rất nhỏ. Giang Trừng chậm dãi mở mắt ra, thanh tâm linh của hắn vang lên 4 tiếng, nhưng 4 tiếng này là được người truyền tới chứ không tự vang lên, Giang Trừng thả một tia linh lực vào liền nhanh chóng biết được người bên kia là ai...

Ngụy Vô Tiện

Giang Trừng có một chút lo lắng nhưng hắn cũng nhanh chóng bác bỏ sự quan tâm ấy, 4 tiếng vang lên tức là y hẳn đã gặp chuyện gì không may, nhưng hắn nghĩ có Lam Vong Cơ bên cạnh sẽ không vấn đề gì, dù sao Lam Vong Cơ đối với Ngụy Anh cũng là thật lòng....Khác với hắn, Hàm Quang Quân sẽ không để người mình yêu gặp nguy hiểm.

Nghĩ tới đây Giang Trừng cản lại một trận đau nhói trong lòng, hắn nhắm mắt lại tiếp tục vận công bình ổn lại tâm trí, hắn chưa từ bỏ được, bây giờ còn quá sớm để bỏ cuộc.

Dù nghĩ vậy nhưng chưa đến một khắc sau thì tiếng chuông lại vang lên

"Ding. Ding. Ding. Ding. Ding" 5 tiếng tiếp tục vang lên, tức là chủ nhân nó đang cận kề với bờ vực chết

Tới đây hắn có chút lo lắng, Lam Vong Cơ đang làm cái quái gì vậy??!

Giang Trừng đứng dậy đưa linh lực vào thanh tâm linh để đáp trả tiếng chuông ấy nhưng nào ngờ lại 5 tiếng nữa mãnh liệt vang lên. Giang Trừng tự nhủ mọi chuyện sẽ ổn thôi, trước khi đi hắn cũng cho một đám đệ tử tinh nhuệ đi theo bảo vệ nên hi vọng mọi chuyện rồi sẽ ổn.

Trừng Tiện Trừng: Mạc Vấn Quy KỳNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ