bước sang phòng làm việc, bảo khánh đã thấy cha hắn ngồi sẵn đợi, vẻ mặt rất căng thẳng
"cha gọi con"
"ngồi xuống"
giữ vẻ mặt điềm đạm, nguyễn lão gia tiếp lời
"bảo khánh, con biết mình vừa làm gì không?"
"con làm gì?"
"ái my bị con chọc giận bỏ về lý gia, lý chủ tịch vừa gọi điện, ông ấy nói có phải chúng ta không cần mấy mối làm ăn của ổng nữa không"
"nhưng rõ ràng là ái my quá đáng"
"không quan trọng là ai quá đáng, ái my là con cưng của lý chủ tịch, con chọc giận nó tức là làm lung lay vị thế làm ăn của nguyễn gia. bảo khánh, chiều lòng ái my đi con"
"con không yêu ái my"
"con không yêu ái my, con cũng phải yêu cái gia đình này. bảo khánh, anh hai con từ lúc tốt nghiệp đã ra sức phấn đấu để đưa ICM trở nên hùng mạnh, còn con đã từng này tuổi vẫn còn rong chơi, lần này chính là cơ hội tốt để con lập công"
"cha, con có thể học kinh doanh, có thể ra ngoài phấn đấu, có thể làm tất cả mọi chuyện, chỉ cần chuyện tình yêu của con cha cho con quyết định, người con chọn là phương tuấn, không phải ái my"
"phương tuấn?"
"phải, là em ấy, cho dù có chọn lại một trăm lần vẫn là em ấy"
"phương tuấn ở đây cũng đã một thời gian, nó là đứa trẻ ngoan nhưng ta tiếc nó không phải là đứa con của quyền lực"
"không phải càng tốt, con yêu phương tuấn vì em ấy đơn thuần"
"con rời bỏ phương tuấn, ta chắc chắn nó bình an sống trọn quãng đời còn lại, nhưng con khư khư giữ nó bên mình là hại nó, con nghĩ ái my hay lý tổng biết con vì phương tuấn mà hành xử như vậy thì phương tuấn có an toàn hay không?"
"bảo khánh, xa phương tuấn, đến với ái my là lựa chọn tốt nhất, đứa trẻ ấy được an toàn, ICM tiếp tục phát triển. con suy nghĩ kĩ đi"
nói rồi nguyễn lão gia quay gót đứng dậy, bảo khánh ở lại phòng làm việc, xoay quanh hắn chính là một mớ hỗn độn
cha hắn nói đúng, phương tuấn không thể nào an toàn nếu tiếp tục bên cạnh hắn, hắn sẽ không đủ sức bảo vệ phương tuấn khỏi con rắn độc lý chủ tịch, chỉ có buông tay cậu, cậu mới thực sự an toàn
phương tuấn, lần này lại để em chịu thiệt
.
"anh khánh, sao lại gọi em đến nguyễn gia thế? anh nhớ em đúng không?"
"ừm, rất nhớ"
"biết ngay mà, thơm anh một cái, anh biết anh yêu em hơn cái tên phương tuấn đó rồi chứ gì, em biết anh chỉ chơi nó qua đường thôi"
"ừ đừng nói nữa, lên phòng đi"
"không, đi với em ra đây một xíu"
ái my nắm lấy tay bảo khánh dắt về phía bếp, nơi phương tuấn vẫn đang chuẩn bị bữa trưa
BẠN ĐANG ĐỌC
khánh x tuấn | Bất Chấp [Hoàn]
Fanfictionmột shortfic - HE dành cho mấy bà Mong mọi người ủng hộ tui ❤️