Sát Nặc cùng Lôi Lạc liếc nhìn nhau, hai người đồng thời đều có xúc động muốn trợn trắng mắt nhìn trời, hảo hảo vỗ về an ủi tiểu hài tử nhà mình một phen mới khiến cho hai người ngừng khóc.
“Rốt cuộc hai người xảy ra chuyện gì?” Chỉ mới không gặp một lát thôi, hai tiểu hài tử bình thường ngoan ngoãn tại sao lại không nghe lời chạy loạn ra ngoài.
Ngự Thượng Tuyền đang khóc thút thít cuối cùng cũng ngừng khóc, ở trong lòng Sát Nặc nói: “Ta cũng không biết nữa, chính là năm tên Chiến sĩ kia, sau khi nhìn thấy ta, liền vây lại, sau đó còn động tay động chân”.
Chép chép miệng, còn sờ loạn y.
Trong nháy mắt, sắc mặt của Sát Nặc liền khó coi, ánh mắt thẳng tắp trừng trừng nhìn về phía ba tên Chiến sĩ đang đứng bất động, thanh âm cực kỳ âm lãnh nói: “Còn hai tên nữa đâu?” Ánh mắt âm lãnh kia làm cho mấy tên Chiến sĩ tâm can bất loạn, ở trong lòng không ngừng suy nghĩ người này là ai, mà ánh mắt lại lợi hại như vậy, ánh mắt này chắc chắn thường nhân không thể nào có.
Ngự Thượng Tuyền vươn ra một ngón tay chỉ về hướng hai tên còn lại đang bị thực nhân hoa mấp máy, Sát Nặc nhìn qua, thấy mặt cỏ ở phía dưới đã xuất hiện nhiều vệt máu đỏ thẫm, khóe miệng không nhịn được mà câu ra nụ cười lạnh, thực nhân hoa của Ngự Thượng Tuyền hắn cũng từng gặp qua, uy lực như thế nào hắn cũng đã từng được trãi nghiệm, một Chiến sĩ ngũ cấp thực lực cường hãn như hắn, đứng trước thực nhân hoa của Ngự Thượng Tuyền cũng chỉ giống như một người bình thường bị nó cắn cho một nhát thật đau trên đùi.
Hiện tại hai tên này lại bị nó nuốt vào…
Mặc dù không chết nhưng chắc cũng không kém là mấy.
Che hai mắt của tiểu hài tử lại, chậm rãi quay đầu đi, huýt sáo một tiếng, trong nháy mắt trong không trung liền hạ xuống vài thân ảnh màu đen, Sát Nặc thản nhiên phân phó:” Mang về”.
Vài người nhìn ba tên Chiến sĩ đang bất động, gật đầu một cái mỗi người khiêng một người, sau đó đem hai tên vẫn ở trong thực nhân hoa ra, mang tất cả trở về.
— Hai tên Chiến sĩ kia toàn thân đã nhuộm đầy máu, quần áo cũng không thể che hết nhưng vết răng nanh cơ hồ trải dài hết toàn thân bọn hắn.
Đằng Y nhìn hai tên Chiến sĩ cơ hồ bị máu che phủ khắp toàn thân không đành lòng liền quay đầu đi, vùi đầu thật sâu vào trong lòng Lôi Lạc.
Ngự Thượng Tuyền bị Sát Nặc che khuất đôi mắt nên hầu như không nhìn thấy được gì, chỉ ngửi thấy một trận mùi rỉ sắt ẩn ần trong không khí làm cho y khó chịu.
Sát Nặc cùng Lôi Lạc thoáng nhìn nhau, hai người đồng thời ôm tiểu Pháp sư nhà mình bay lên, thẳng hướng tới sâu bên trong rừng rậm Giới Hạn.
Đến tầng ba, bốn người mới hạ xuống, Sát Nặc hỏi: “Hai người như thế nào lại đến đây?”
Ngự Thượng Tuyền nhìn trái nhìn phải, sau đó nhỏ giọng trả lời: “Ta lo lắng cho ngươi…”
Đằng Y lui ở trong lòng Lôi Lạc cũng gật gật đầu, hắn biết sau khi trở về người này nhất định là sẽ hảo hảo ‘Trừng phạt’ mình…
BẠN ĐANG ĐỌC
(Đam Mỹ) Tình Nhân Kỵ Sĩ Bá Đạo
General FictionTên gốc: Bá đạo kỵ sĩ tình nhân Tác giả: An Tiêu Tô Tô Thể loại: Xuyên việt, dị thế, đổ thạch, ma pháp, sủng nịch, bá đạo trung khuyển công x khả ái đơn thuần thụ, HE Tình trạng bản gốc: Hoàn * WordPress của tác giả đã xóa nên mình xin phép mang tru...