Chương 7: Gặp lại người xưa

426 51 15
                                    

Chương 7: Gặp lại người xưa

"Killua? Bạn của em đến rồi à Gon?"

Ryuu nhướn mày hỏi, cặp mắt màu trắng tinh không nhìn ra tiêu cự nhưng trên môi anh ta nở ra nụ cười rất đỗi thích thú. Dường như phản ứng của Gon đã cho anh đáp án nhưng vẫn muốn hỏi để bản thân thỏa mãn sự tò mò.

"Vâng, em sẽ đưa Killua đến gặp anh sau. Anh sẽ thấy cậu ấy rất tuyệt."

Gon cười rạng rỡ khi cái tên Killua xuất hiện trong câu. Cả mái tóc trắng tinh và đôi mắt xanh màu bầu trời kia vẫn sáng tươi trong những ánh nắng dịu dàng. Dường như đôi mắt màu hổ phách đã bừng sáng, dâng trào những cảm xúc khiến người khác chú ý. Giống như nói lên rằng, Gon sắp gặp một người quan trọng không thể thiếu trong cuộc đời của mình.

Ryuu chống cằm nhìn Gon, để những sợi tóc mai màu cam phũ xuống vầng tráng. Bởi vì không ngược nắng, Gon có thể thấy rõ đôi mắt sâu xa không rõ ý vị đó của anh. Nhưng lúc này cậu cũng không thể đủ bận tâm được những điều đó nữa. Đang chăm chú nhìn thì Ryuu cất lên một câu:

"Ừ. Tôi cũng rất muốn gặp Killua đó, để xem cậu ấy là người như thế nào. Cái người mà Gon đã nói rất giống tôi ấy."

"Vâng. Em sẽ đến gặp cậu ấy ngay đây!"

Gon chạy đi, rất nhanh để mọi thứ vụt lại phía sau. Dường như bao nhiêu suy nghĩ còn băn khoăn đều tạm gác lại. Trước giờ cậu cũng không phải là kiểu người thích suy nghĩ lắm nên cứ bỏ qua rồi sẽ nhờ Killua giúp đỡ sau. Bởi vì cậu có Killua mà.

Càng nghĩ tới bóng dáng có màu tóc trắng tinh với đôi mắt sáng ngời kia bước chân của Gon càng nhanh. Băng qua những nẻo đường, xuyên qua những tia nắng, xẹt qua cả bóng tối, cậu nhanh chóng vọt qua những người cản trở cậu hướng về nơi Killua đang đợi. Cảm xúc cậu giành cho Killua nó đã khác, khác với những gì cậu có thể giành cho Leorio và Kurapika hay những người khác... có thể cậu đang dần chấp nhận và gọi tên nó trong tâm trí vẫn còn mơ hồ như sương sớm này.

"Đến rồi."

Không mất quá lâu để Gon đến được chỗ của Killua. Dường như tất cả tế bào của cậu cũng đang dần nhảy múa lên bởi sức nóng của nắng, và cả trái tim đang đập dồn dập trong lòng. Tuy nhiên, kể cả khát khao lớn lao đến thế. Khi cậu đặt chân đến, trong ánh mắt màu hổ phách không thấy bóng dáng của cậu bạn. Gon nhìn qua nhìn lại, không khỏi nôn nao... xen lẫn một chút lo lắng. Không khí dường như cô đọng lại và đoạn đường này từ lúc cậu đến vẫn chưa có bóng người nào qua lại.

Giống như... tất cả đã chạy trốn khỏi đây.

"Killua, cậu đang ở đâu? Tớ đến rồi nè, Killua."

Vẫn không có âm thanh đáp lại. Gon cầm điện thoại gọi lại số ban nãy của Killua đã gọi cho cậu, nhưng kể cả khi đã kết nối đến vẫn không có ai bắt máy và tiếng tút tút vang lên thật lạnh lẽo.

"Chuyện gì vậy....?"

Gon bắt đầu hoang mang, cậu bắt đầu chạy quanh khu vực. Đến một con hẻm nhỏ cách chỗ hẹn không xa cậu nghe thấy tiếng chuông điện thoại. Từng nhịp từng nhịp. Đôi mắt cậu dường như đã mở quá to để có thể tiếp thu được hình ảnh trước mắt. Một chiếc điện thoại nằm trơ trọi trong vũng máu đỏ thẫm.

[HxH] Hành trình bất tậnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ