Chương 3: Cậu nhóc nguy hiểm

596 69 17
                                    

Gon không hiểu sao đột nhiên tim cậu nhói lên rất mạnh. Có phải Killua đang gặp nguy hiểm không? Cậu nhớ cảm giác này, nó như lúc cậu nghe Satotz kể về cuộc thi cuối cùng của vòng thi Hunter, khi cái tên Killua thốt ra từ miệng Satotz đã khiến tim cậu đau nhói và một cảm giác rất lạ ập vào cậu, sợ hãi hay đau lòng chăng.

Killua...

Gon không ngừng thì thào tên người bạn của mình. Làm sao đây, cậu muốn gặp lại mọi người. Thật sự rất muốn! Nhanh lên và đến gặp cậu...

Ngồi trên cành cây cao, Gon hơi ưu tư chút đỉnh rồi cũng vò đầu bứt tóc cho sự kì lạ trong lòng. Đôi lúc tính cách đơn giản một chút sẽ khiến người ta thoải mái hơn rất nhiều. Bỗng nhiên một bóng đen nhảy phóc ngồi cạnh cậu, đằng ấy trêu chọc nói: "Đang nhớ bạn gái à?"

Gon đỏ mặt khi nghe từ bạn gái. Cậu lí nhí: "Không phải bạn gái. Là Killua." phải là Killua, không phải bạn gái nào cả.

Người kia 'ồ' một tiếng. Killua...? Sau đó, rất tự nhiên ngồi xuống cạnh cậu. Gon hơi nhích người cho đối phương ngồi dễ dàng hơn, Gon mỉm cười: "Ryuu-san thật không phải người tầm thường."

Gon nói vậy không phải chỉ để đùa vui, đó là do năng lực của Ryuu thật không tầm thường. Luồng khí của anh ta tạo một cảm giác chênh lệch sức mạnh rất rõ ràng. Nó rất êm dịu nhưng mạnh mẽ vô cùng. Và, lúc nãy cậu cũng rất chú ý xung quanh, nhưng không ngờ lại bị anh ta qua mặt.

Ryuu hơi khịt mũi, tay vỗ đầu Gon mấy cái: "Cậu nhóc cũng không tầm thường. Hunter chuyên nghiệp cơ đấy." anh chàng tóc cam cười tươi, lộ ra cái răng khểnh nhỏ. Quả thật là một chàng trai tuấn tú và ma mị. Mặc dù trong giới hunter mà nói, đẹp trai cũng không quan trọng lắm.

Nhắc đến đẹp, Killua thật sự rất đẹp nhỉ. Gon bắt chéo tay rồi tự gật đầu hơi ngốc nghếch. Hành động thật sự đáng yêu vô cùng.

"Anh sống ở thành phố này sao?" Gon nghiêng đầu hỏi.

"Ừ, từ lúc anh còn nhỏ... " nói tới đây, Ryuu hơi hạ giọng. Cuộc sống của anh bây giờ không quá đỗi tàn khốc, thế nhưng nó không quá tàn khốc là do anh đã đủ lớn để bươn chải, để đối mặt với thế giới ghê sợ này. Nếu là anh của mười mấy năm trước, đứa trẻ như anh đã là bao cát miễn phí hoặc nô lệ cho lũ đàn ông phụ nữ nhơ nhuốc kia, làm sao mạnh miệng nói vậy được.

Gon cảm nhận được sự phẫn nộ kín đáo trong lời nói của Ryuu. Cậu mỉm cười với anh ta: "Anh thật sự rất giống bạn của em... Cậu ấy cũng từng sống rất đau khổ, em không hỏi nhưng em biết chắc chắn cuộc sống khi xưa của cậu ấy giống như địa ngục. Cậu ấy phải trải qua những trận tra tấn kinh dị, dã man của gia đình cậu ấy. Từ năm ba tuổi đã phải đấu tranh giữa ranh giới sống hoặc chết. Do đó, em cảm thấy anh và Killua rất giống nhau về bầu không khí xung quanh hai người. Trầm lặng, đen tối nhưng rất đỗi thu hút khiến người ta vừa sợ lại vừa muốn bên cạnh. Nhưng, Killua giờ đang rất vui vẻ. Em tin anh cũng sẽ tìm được hạnh phúc của mình thôi."

Cậu nhóc này... Ryuu mở to mắt ngạc nhiên, đứa trẻ này không hề tỏa ra cái cảm xúc anh ghê tởm: thương hại. Mà nó toát ra sự ấm áp cùng đôi mắt sáng ngời. Gon... Cậu ta rất nguy hiểm. Ryuu vội vàng kết luận. Sau đó rất nhanh, anh nhẹ nhàng nói khẽ khi ổn định lại tâm trí: "Có lẽ cậu đúng, Gon."

[HxH] Hành trình bất tậnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ