Chương 8.

4K 560 76
                                    

Sự việc mất tính người này bị coi như chút náo nhiệt gió thoảng mây bay, nhà trường làm công tác ngoại giao rất tốt, trên mạng chưa kịp hít hà được tí hương tí hoa nào thông tin đã bị ém xuống.

Tuy nhiên những lời đồn thổi vẫn được rỉ tai nhau trong trường, truyền đi truyền lại vô cùng náo nhiệt, truyền đến tai của các bậc phụ huynh, thêm mắm thêm muối, lại được thêm những sự việc trước kia, những phụ huynh có tư tưởng tiến bộ tất nhiên chỉ chiếm phần thiểu số.

Ngày Taehyung quay trở lại trường học, vừa đúng là ngày có hơn một trăm vị phụ huynh liên minh đòi khiếu nại.

Cậu đi đến khu vực bảng thông báo của trường, trợn to hai mắt nhìn đơn khiếu nại do họ dán lên.

"Nó là con trai của kẻ giết người, bình thường toàn bắt nạt các bạn học, lại còn đem dao đến trường ngộ thương giáo viên, một đứa nhóc nguy hiểm như thế mà mấy người còn không đuổi đi?"

"Cút khỏi trường học đi, loại người này không xứng đáng được hưởng nền giáo dục."

"..."

Taehyung tức đến nỗi suýt nữa thì ngất. Bắt nạt bạn học? Ngộ thương giáo viên? Cái khỉ gì cơ mấy người đang nói cái quái gì vậy?

Cậu giật phắt những tờ đơn khiếu nại đó xuống, một vị phụ huynh đứng đằng sau liền hét lên: "Này này này!!! Cháu kia, cháu làm cái gì đấy, xé gì mà xé!"

Taehyung quay đầu trừng mắt nhìn bà ta, vết sẹo trên mặt khiến bà ta bị dọa sợ một trận, bà ta lùi một bước chỉ vào Taehyung nói: "Mày chính là tên Jeon cái gì Jungkook đúng không? Tao nói cho mày biết, loại người như mày phải bị gông cổ vào tù ngồi với cha mày!"

Taehyung phát điên ngay tại trận, cậu không thể nói không thể chửi, tức giận chỉ có thể trực tiếp động tay động chân, tình huống mất kiểm soát, một đám phụ huynh vây quanh, đến bảo vệ cũng phải hoảng hốt.

Đám đông kẻ kéo người đẩy làm cho Taehyung bị ngã, có người còn định đánh cậu, nhưng đúng lúc này một chiếc cốc thủy tinh bị đập vỡ ngay bên cạnh đám người, một bà cô nhát gan giật mình thét lên, bọn họ xoay đầu nhìn Jungkook, hắn hất đầu dao ra, tay phải đút túi quần, chậm rãi bước đến.

Hắn không để tâm đến đám người đó, bước thẳng tới dìu Taehyung dậy, lấy băng cá nhân ra dán lên tay cậu, nói: "Ngốc chết mất, lại để bị thương, sao không đợi tớ đến đón mà đã tự mình đi rồi?"

Vài học sinh nghe thấy ồn ào liên chạy qua hóng, len lén khẽ tiếng tình báo cho mấy vị phụ huynh.

"Người đến sau mới là Jungkook, còn người ở trước mặt kia là Taehyung, cậu ta là đứa câm, không nói được."

"Đúng đúng, cũng là một đứa quái đản đấy..."

"Ồ, con trai cô cũng kể cô chuyện này rồi, cái gì mà đồng tính gì ấy..."

"Chuẩn chuẩn, chính là hai đứa đấy, cái clip đấy nổi lắm, còn có cả ảnh nữa..."

Jungkook vờ như không nghe thấy, hắn cầm mấy tờ đơn khiếu nại kia lên, nhướn mày cười nói: "Chỉ có hơn một trăm người thôi à, hơi ít nhỉ, đợt trước cái trường kia còn đào đâu ra cả ba trăm người tới kiện tôi mà ha ha..."

[KookV] [Trans/Shortfic] AphasiaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ